Chương trước
Chương sau
Một Lúc sau có tiếng bước chân,giống như từ cầu thang bước tới, Uyển Nhi nhanh chóng lắc mình không gian.

" Lạch Cạch ~~Cạch "

" Chào buổi tối, ta đem đồ ăn tới cho các ngươi đây "

Giọng nữ nhân vang lên, xen một chút sợ hãi vang khắp tầng hầm. Uyển Nhi nhanh chóng nấp vào góc khuất xem nữ nhân kia làm cái gì.

Đập vào mắt Uyển Nhi. Nữ nhân kia có gương mặt biến dị, trên lưng còn mọc hai cái chân. Cũng may lí trí của cô vững vàng, không bị dọa cho sợ, vẫn âm thầm quan sát.

Nữ nhân kia bơm dịch màu đỏ vào trong các bình thủy tinh.Cái đầu ban nãy, đòi cắt nát, thoáng chốc đã yên lặng. Nhắm mắt lại các bộ phận khác cũng trở bên bất động.

Sau đó nữ nhân kia tự tiêm chất dịch đỏ vào thân thể mình, cô ta quằn quại một hồi lâu.

Sau đó hai chân trên lưng biến mất,gương mặt trở về ban đầu không còn kinh dị nữa. Nhìn kĩ có một chút đáng yêu.

" Aaaaaaaaa! Trở về ban đầu rồi, trở về ban đầu rồi...

Nữ nhân kia hai tay ôm lấy đầu, sau đó nhìn lên mấy bình thủy tinh ngâm bộ phận bị cắt bỏ.

" Mẹ ơi! lạy chúa trên cao, thật kinh khủng.

Nữ nhân kia hét lên như thể, người mới cho đống bộ phận kia ăn dịch đỏ. Với người hiện tại là hai người khác nhau.

Cô ta kinh sợ, chạy nhanh ra cửa mà Uyển Nhi đã bẽ hỏng quá. Chạy thật nhanh ra ngoài.

Lúc này Uyển Nhi mới cảm thán, chắc chắn nữ nhân kia từng là vật thí nghiệm của nam chủ. Xem ra nam chủ này cũng có chút thú vị.

[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ không sợ sao? Dù thế nào gặp cảnh này, tỷ cũng phải giả bộ sợ hãi chứ?

" A " Lão nương sợ quá đi.

" Mấy bộ phân kia mà ngâm xả tắc, chắc chắn ăn rất ngon.

[...] Ăn, ăn! mở miệng ra là ăn. Tiểu tỷ tỷ có phải là nữ nhân không.

" Cút cho lão nương:" Uyển Nhi sinh khí, không bao giờ cô nói chuyện với hệ thống này quá 5 câu.

Uyển Nhi lại đi thêm vài bước nữa, đập vào mắt cô là nhiều lồng giam giữ khác nhau. Bên trong đa số là nữ nhân và trẻ con.

Có nhiều người khóc thảm thiết, còn có nhiều người trầm lặng nép vào một xó. Hình dạng không giống con người, còn tự cắn nát tay chân mình ăn.

Một cậu bé thấy Uyển Nhi, nó ngước lên lên cô thì trông rất bình thường. Còn phá lệ đáng yêu, nhưng khi mở miệng ra nói thì rất kinh dị.

Miệng cậu bé ngoác rộng tới tận xương gò má, điểm kì lạ là. Cậu bé cũng trong tình trạng giống cái đầu kia.

" Tỷ Tỷ làm ơn hãy cắt em đi! em đau quá, làm ơn hãy cắt em đi...

Uyển Nhi ngẫn người, lui về sau chiếc lồng mấy mét. Nhìn cậu bé đang tư gặm tay mình, cho tới khi lộ xương trắng hếu.

" Không đủ, em muốn nhiều hơn. Xin tỷ tỷ cắt em đi. A....

Vẻ mặt cậu bé tự xé thịt mình, rất thỏa mãn. Lúc này trán cô bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. Cô đã hiểu vì sao Ngôn Bách và Băng Tuyết sợ nam chủ rồi.

Uyển Nhi thẩm nhủ lòng, tới khi xoát đầy hảo cảm. Cô phải mổ đầu hắn ra, xem bên trong là não hay là tên thần kinh trốn trại ra.

_________________

Truyện chỉ được đăng trên app " Medoctruyenchu. Net "

- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB " My Phạm ( Tiểu Đào Đào)

______________________

Uyển Nhi đi thêm một lúc, tới khi phát hiện ra phòng thí nghiệm. Bên trong không có người, cửa kính lại không khóa.

Cô liếc mắt quan sát xung quanh, có rất nhiều lọ thủy tinh bên trong có dịch màu khác nhau. Còn có tinh hạch bên trong, còn là tinh hạch cấp 6.

Uyển Nhi nhếch môi cười xinh đẹp, quả nhiên nam chủ vẫn có thứ hơn người. Cô lại nhìn lên bàn giải phẫu, thân thể tang thi vẫn bị trói chặt tứ chi. Đầu bị mổ nát ra.

Khắp người tỏ ra dịch vàng hôi thối, Uyển Nhi ghét bỏ lùi về sau mấy bước. Đụng vào vật cứng gì đó, vài giây sau chuông báo động không ngừng vang lên.

" Có người đột nhập tầng hầm thí nghiệm. Nhanh chóng tới kiểm tra.

" Có người đột nhập phòng thí nghiệm, nhanh chóng tới kiểm tra.

Uyển Nhi vẫn thờ ơ như không có chuyện gì, cô tin chắc. Lát nữa nam chủ sẽ tới, còn không dẫn theo người khác đâu.

Bởi vì kẻ thần kinh, sẽ không rảnh mà lôi kéo người khác điên cùng mình đâu. Hơn nữa hắn đáng sợ như vậy, ai dám chơi chung.Trừ bỏ ngoài cô ra.

Nhanh như chớp Quân Ngôn Lục đã đẩy cửa đi vào, hắn cau mày quan sát bốn phía.

Đập vào mắt hắn, là một nữ nhân xinh đẹp, trên người sạch sẽ không nhiễm hạt bụi. Không giống như người sống trên mạt thế.

Còn ngồi trên ghế của hắn hay ngồi làm việc, trên tay cầm bịch bỏng ngô. Đối diện với xác tang thi mà hắn vừa mới giải phẫu xong.

Khéo miệng hắn gịât giật, nữ nhân này không sợ. Hay mất đi dây thần kinh sợ hãi rồi? chắc chắn là vật thí nghiệm mà Ngôn Bách dẫn tới.

( Ting --Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 5% tiểu tỷ tỷ cố lên.)

Uyển Nhi xoay người lại nhìn Quân Ngôn Lục. Đánh giá hắn từ trên xuống dưới.

Ngũ quan hoàn Mỹ, phải gọi là hắn có vẻ đẹp rất khác với những nam chủ mà cô từng gặp.

Gương mặt góc cạnh, mũi cao thẳng. Môi hồng hào, đôi mắt sâu đen không thấy đáy. Còn có quầng thâm ở mắt, chắc chắn là hắn thiếu ngủ trầm trọng.

Không đợi để cho Uyển Nhi trả lời, Quân Ngôn Lục đã chuẩn bị đeo bao tay vào. Còn cầm ống tiêm bên trong có chất dịch màu xanh, hắn lạnh lùng lên tiếng.

" Cô không cần nói gì, tôi biết cô là vật thí nghiệm mà Ngôn Bách dẫn tới.

" Đợi chút, tôi xử lí xác tang thi kia. Thì cô có chỗ để nằm rồi.

Quân Ngôn Lục nhanh chóng vứt xác tang thi đi, còn xịt khuẩn nơi giường phẫu thuật.

" Cô tên gì? Cô bị câm sao?

" không sao? Không nói được cũng tốt, tôi rất ghét ồn ào.

Lúc này Uyển Nhi đã giận run lên, tên nam chủ này một lời nói liên tục. Không cho cô cơ hội mở miệng, hắn còn nói lão nương bị câm.

" Mẹ nó! lão nương muốn giết chết tên nam chủ này.

[...] Tiểu tỷ tỷ, bình tĩnh. Đó là nam.......

Uyển Nhi mặc kệ hệ thống can ngăn, tay chân nhanh hơn não. Cô quăng bịch bỏng ngô xuống đất.

Xoay người 180°,vươn tay ra nắm lấy cỗ áo Quân Ngôn Lục vật xuống đất. Chân hung hăng đá lên mông hắn liên hồi.

Quân Ngôn Lục trợn mắt nhìn Uyển Nhi, sau đó hắn choáng váng ngất lịm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.