Nàng lại không biết Thiếu niên anh tuấn này, vừa tốt bụng. Có y đức hơn cái vị Thần Y kia lại là bị câm.
Cố Ưu Ưu trái tim như lỡ mất một nhịp, ngay từ lúc Uyển Nhi nở nụ cười tuyệt mĩ kia. Nàng quyết định, sẽ chiếm trọn người thiếu niên này.
Cố Ưu Ưu vui mừng, vì Hoàng huynh được chữa trị. Lại chính mình tìm ra cái tình yêu chân ái, vừa gặp đã yêu kia.
" Được ~~ Được. Xin mời vị thần y thúc thúc và tiểu ca ca này theo ta:"
giọng Cố Ưu Ưu phá lệ ngọt ngào vang lên.
Uyển Nhi không nghĩ tới, chỉ vì một hành động ngăn cản nữ chủ và nam chủ tới bên nhau. Cô lại tự rước cho mình một cái rắc rối.
Còn chưa kể tới, không phải cốt truyện nói Cố Ưu Ưu sinh tình với Lưu Thiên Ân sao?
Vậy mà bây giờ gọi Nam chủ là thúc thúc. Còn cô là tiểu Ca ca. Lão nương còn kém nữ chủ 1 tuổi a~~
••••••••••••••••••••••
Lưu Thiên Ân và Uyển Nhi theo Cố Ưu Ưu tới Phủ Thái tử, bên trong phủ rộng lớn, có hòn non bộ,có ao sen.
Toàn bộ phủ Nguy Nga to lớn, từ viên đá cho tới cây cột đều được trạm khắc tinh xảo. Nhìn đâu cũng đều là đồ vật bất phàm.
Yết hầu của Uyển Nhi nhẹ nuốt nuốt, thật sự cô muốn cuỗm toàn bộ tài sản phủ thái tử làm của riêng mình.
" Bán đi không biết sẽ ăn được bao nhiêu con bò a~~
Cố Ưu Ưu nhanh chóng dẫn Uyển Nhi vào thỉnh mạch cho Cố Minh Triệt, còn Lưu Thiên Ân ở bên ngoài chờ.
Vừa bước vào phòng, đập vào mắt cô là một nam nhân, cả người tái nhợt trắng xanh. Bất kể lúc nào cũng có thể chầu Diêm Vương.
Cố Minh Triệt lúc này, nhìn sắc Mặt không ra một chút tuấn dật nào. Đôi mắt nhắm nghiền. Hơi thở nặng nề.
Uyển Nhi tiến lại gần mép giường, cột sợi chỉ vào cổ tay của hắn. Nhẹ nhàng sờ lướt trên sợi chỉ, thỉnh mạch.
Cố Ưu Ưu một bên nhìn Uyển Nhi bắt mạch, sắc mặt nhíu chặt tựa hồ bệnh tật nguy nan, nàng ta liền giải thích.
" Tiểu Ca Ca, hoàng huynh của ta bảy ngày trước đưa ta đi bắn cung. Ăn phải quả dại liền bệnh không rời nổi giường.
" Các đại phu thỉnh ra trúng độc, nhưng không phối ra được giải dược. Nên ta cũng đành biết nhờ cậy vào tiểu ca ca.
Nói xong Cố Ưu Ưu nước mắt lưng chòng, tay nhẹ nhàng cầm khăn lụa thấm nước mắt.
Uyển Nhi lấy ra từ tay áo, một viên giải bách độc, bóp nát nhét vào miệng Cố Minh Triệt.
Sau đó dùng ngâm trâm, cắm vào đầu ngón tay, máu đen ngòm chảy ra.
Uyển Nhi cho hắn uống một ít nước linh tuyền, giúp hắn mau chóng tỉnh.
Sự việc xong xuôi, Uyển Nhi hướng Cố Ưu Ưu, động tác phóng thoáng rút ra từ ngực chiếc khăn. Viết mảnh giấy đưa cho Cố Ưu Ưu.
" Hắn là ăn phải quả do rắn tới từ tây vực nhả độc vào.
" Ta đã giải độc giúp hắn không quá ba, ngày sẽ tỉnh hoạt động như Bình thường.
Uyển Nhi thấy mỹ nhân khóc. Liền đau lòng, đưa khăn tay cho Cố Ưu Ưu. Viết ra giấy.
" Mỹ nhân khóc sẽ rất xấu, Công chúa người lau nước mắt đi, ta thấy người cười sẽ rất xinh đẹp.
Cố Ưu Ưu ngẩn ngơ, tay nhận lấy khăn của Uyển Nhi đưa, mặt nổi nên rặng mây hồng. Cúi đầu e thẹn ngọt ngào lên tiếng.
" Đa tạ tiểu thần y Ca ca, Ta sẽ cười nhiều hơn~~
" Đây là vạn lượng hoàng kim, tiểu Ca ca xứng đáng nhận lấy. " Cố Ưu Ưu rụt rè đẩy rương vàng ròng tới Uyển Nhi.
Uyển Nhi thấy vàng liền sáng mắt, tuy sư phụ dặn không được tham tiền tài.
Nhưng cái này quá nhiều vàng rồi nha. Không biết sẽ ăn được bao nhiêu năm đây.
Dù sao sư phụ cũng không có ở đây, nhận cũng không có vấn đề gì đi. Uyển Nhi tay cầm rương vàng, tay kia xua xua. Viết lên Giấy
" Như thế này quả thật rất nhiều. Ta chỉ cần nhìn mỹ Nhân cười là đã mãn nguyện rồi:"
Cố Ưu Ưu nghe Uyển Nhi nói. Nàng ta càng si luyến hơn, hai mắt nổi lên tầng sương hồng. Tay định rút rương vàng cất trở về.
Uyển Nhi nhanh chóng giữ lại, ngón tay xinh đẹp viết lên mu bàn tay Cố Ưu Ưu...
" Công chúa có lòng~~Ta xin nhận. Không làm phật lòng công chúa.
" Còn khăn tay công chúa không cần trả lại đâu, mỹ Nhân chỉ nên nở nụ cười.
Nói xong Uyển Nhi xoay người ra đại sảnh, lúc này Lưu Thiên Ân đang đợi ở ngoài.
Cố Ưu Ưu đỏ mặt, bàn tay nắm chặt khắn lụa của Uyển Nhi đưa, sau đó niết nhẹ cẩn thận cất vào lồng ngực. Cũng theo bước chân Uyển Nhi ra ngoài.
Khi ra ngoài, Lưu Thiên Ân thấy thái độ của Cố Ưu Ưu đối xử đã khác. Không còn bốc đồng khinh thường, còn luôn miệng nói cảm ơn.
Thì hắn đã biết sự đã thành, trong lòng không khỏi thưởng thức Đồ đệ tài giỏi của hắn.
( Ting Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 77%)
Hai người rời đi khỏi Phủ Thái tử, Lưu Thiên Ân tính toán, khi hắn làm xong tâm nguyện, sẽ lui mình ở ẩn sống cuộc sống an nhàn.
Có đệ tử ở bên cạnh, cũng là một cái tư vị không tệ.
Cố Ưu Ưu nhìn thân ảnh hai người rời đi, thì trong lòng thầm quyết Tâm phải có được thần y ca ca. Nàng ta còn chưa có kịp hỏi danh tính của Tiểu ca ca đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]