Uyển Nhi ngẩng đầu đường đường chính chính bước đi, bên ngoài cổng trường, mấy tên lưu manh đợi cô.
" Đại Tỷ.. Sự Việc sao rồi.. Cần em báo thù cho đại tỷ không?
Uyển Nhi thấy đàn em lo lắng cười cười nói: Sự việc xong xuôi rồi. Mấy người về trước đi, còn cô ta Tôi lo được.
" Vậy đại tỷ, chúng em về trước..
Chưa đi được mấy bước, thì âm thanh quen thuộc vang lên~~~
" Cô không phải là Lâm Uyển Nhi? Cô là ai..? Trần Lâm Như nghi ngờ lên tiếng.
" Uyển Nhi khẽ vuốt tóc trấn định "
" Câu này tôi mới là người hỏi cô Trần Lâm Như! Cô là cái quái gì.. Tưởng tôi không biết sao...
Trần Lâm Như Sợ hãi trong lòng. Có phải cô ta cũng là người tu tiên như cô hay không?
" Cô nói thử xem.. Tôi là cái gì? Bất quá tôi không sợ cô đâu Lâm Uyển Nhi...
Uyển Nhi Tiến lại gần Trần Lâm Như, Cất Giọng Lạnh như băng.... " Oh" Cũng hợp ý với tôi.. Tôi cũng không để cô vào mắt.
Vừa rứt rời Uyển Nhi xuất ra đoạn dây thừng từ không gian.. Trút nội lực vào quật thẳng lên người Trần Lâm Như.
Trần Lâm Như, là tu tiên.. Nhưng linh khí ít ỏi...... Cô ta chỉ thay đổi vẻ ngoài.. Còn không khác gì người bình thường, không thể tránh thoát khỏi đòn roi kia..
" A... A~~ cô dám đánh tôi..
" Uyển Nhi: " Sao tôi lại không dám... Tôi còn muốn phế đi linh lực của cô... Song linh căn à. Không tồi?
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xoay-nguoi-cua-uyen-nhi/2992926/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.