Thập Tứ, ngây thơ chắc chắn sẽ không phản đối ý của Uyển nhi, Tiểu nhi nói cái gì thì chính là cái đó! Hơn nữa, đồ ăn ngon. Hắn cũng muốn ăn!
Cứ như thế, hai người tham ăn bước lên con đường tìm mỹ vị! Với nguyện vọng.. Ăn cả thiên hạ.
Uyển nhi và Thập Tứ. Dừng chân trước " Hoa Xuân Lầu. Nơi này gọi là Hoa Xuân lầu, vì toàn bộ đồ ăn hay thức uống đều làm từ hoa và bài trí khắc hoa tinh xỏa. Nguyên liệu đa số cũng từ hoa làm ra.
Uyển Nhi kêu một bàn thức ăn, đa số đều là dùng hoa tươi với màu sắc hoặc diễm lệ, bắt mắt làm thành đồ ăn, Uyển Nhi có loại cảm giác chỉ muốn ngắm nhìn cho đã mắt, chứ nào đâu dám ăn...
[[...]] Hệ thống nghe thấy tiếng lòng cô. Cũng không nỡ cười sỉ nhục.... Tiểu tỷ tỷ còn làm bộ thương hoa. Tỷ tỷ ăn đii.
: Ừ phải ăn... Không thể ngắm.. Ngắm không no được..
[[ Hệ thống... Nghiện còn ngại ]]
Một bàn mỹ thực, Uyển Nhi và Thập Tứ chỉ mất nửa canh giờ để Càn Quét Sạch sẽ. Toàn bộ khách Nhân hay tiểu nhị ở Xuân Hoa lẦu, đều không tin được những gì mà nhìn bọn họ thấy.
A Tứ, ta thấy món Hoa Sen Thỉnh Phật là ngon nhất! Ngươi thấy món nào ăn ngon nhất?"
Tuy tất cả đều dùng hoa làm thức ăn, đều đã được rửa sạch sẽ và chế biến an toàn.. Nên việc ngộ độc hay trúng độc là không thế nào xảy ra được.
Thập Tứ suy nghĩ một nát óc, lựa chọn rất khó khăn.. Vì món nào cũng ngon. Bèn trả lời.
" Tiểu nhi, ta thấy món nào cũng ngon"
Uyển nhi, xém nữa cười ra tiếng.... Ai raa A tứ Quả là đáng yêu mà....ngoan ngoãn biết nghe lời ta phải sủng... Vừa nói cô vừa xoa đầu A Tứ.
Thập tứ đỏ mặt cúi thấp đầu.. Lí nhí phản đối.
- --Tiểu nhi... Không được xoa đầu ta. Ta đã lớn rồi... Còn ở chỗ đông người như vậy....
"Uyển nhi phản bác: A Tứ là của ta nha. Ta thích xoa thì làm sao??
- -Thập tứ" để lại cho cô ba dấu chấm...
Vì hai người ăn quá no, nên phải ngồi nghĩ ngơi mất một canh giờ để tiêu hóa hết bàn mĩ vị lúc nãy. Rồi mới nhấc chân đi tàn phá những tiệm ăn khác.
( ôi mẹ ơi, sức ăn của hai vị này thật trâu bò)
Thập Tứ theo Uyển Nhi Ba tháng, dọc đường đi, đi tới nơi nào, Uyển nhi đều mua những món ngon ở nơi đó. Nhét đầy cái bụng của Thập Tứ.
Thập Tứ nghĩ, Uyển nhi cho hắn ăn toàn mĩ thực. Quan tâm chăm sóc hắn. Hắn dự định sẽ nói cho cô nghe về thân phận Của mình. Vì cô cho hắn ăn toàn Mĩ thực.
" cái này vì ham ăn mà khai báo nè. "
Mặc dù dẫn Thập tứ đi xông pha, Ăn hết địa phương này tới địa phương khác. Thì cô vẫn cố ý cho hệ thống thả tin tức. Hoàng đế muốn lật đổ vương phủ, muốn diệt cả vương phủ để cướp binh phù. Cô tin rằng tin tức mấy tháng nay, lão cha Mạc Thế Kiệt đã rõ tình hình.. Chỉ còn đợi cô về để châm một mồi lửa nữa thôi.....
Thẳng đến khi mặt trời đã sắp lặn, phía xa xa tất cả nhà nhà đều thắp đèn sáng tỏ. Uyển nhi mới kéo Thập Tứ vào khách điếm bình dân chuẩn bị nghỉ ngơi!
"Ngươi nói cái gì?! Chỉ có một gian phòng?" Uyển Nhi giả bộ kinh ngạc nhìn chưỡng quầy. Nhưng rồi cũng thỏa hiệp hai người ở chung phòng.
" Chung một phòng thì chung. Dễ cho lão nương làm việc". Tội nghiệp Thập tứ ngây thơ, còn chưa biết bản thân mình sắp bị sói ăn.
Bầu trời đã vè khuya. Ở trong một phòng nọ vẫn sáng đèn. Tiểu cô nương đang chăm chú ăn cùng với một người đàn ông. Phải lúc lâu sau... Thập Tứ mới dám mở miệng..
" Tiểu nhi.... T... Ta có điều muốn nói.
" A Tứ có gì cứ nói đii.
Lúc lâu sau còn chưa thấy mở miệng. Uyển nhi tiếp tục hỏi.
" A Tứ... Đói bụng phải không. Ăn bánh đi lấy sức còn nói
"" Thập Tứ lắc đầu.... Rồi cũng nói cho cô nghe.
** Tiểu nhi. Thật ra Ta không phải tên Thập Tứ. Thập tứ chỉ là thứ tự tên mà vương gia đặt cho ta.. Ta tên là Tần Diệp Bách. Rồi hắn kể hết sự thật cho cô nghe kể cả việc hoàng đế giết mẫu thân hắn...
- -Tiểu Nhi, ta đã kể hết sự thật.. Tiểu nhi có giận ta không.. Có bỏ đói ta không..
" Uyển nhi thật muốn cười đau bụng. Nam chính này thật đáng yêu. Cô cố gắng gằn nụ cười lại. Dỗ dành hắn.
A Tứ, cảm ơn ngươi đã chia sẽ với ta.... Ừ ừ hay ta gọi ngươi là Diệp Bách còn ngươi vẫn gọi ta là Tiểu nhi nhé. Còn những ai đã hãm hại ngươi hay tổn thương ngươi ta sẽ đòi lại công đạo lại cho ngươi.
(từ bây giờ đào đổi a tứ thành Diệp Bách nhé)
- --Trong lòng,Diệp Bách nghẹn ngào xúc động. Mặc dù không biết cô nói thật hay chỉ an ủi hắn. Thì hắn cũng cảm thấp ấm áp trong lòng.
" Vì sao, Tiểu nhi lại tốt với ta như vậy?
"Uyển nhi không đôi co, vội trả lời
" Vì Diệp Bách là của ta...
- --Diệp Bách trong đầu ong ong hai chữ.
- của ta
- của ta.... Như vậy là ý gì... Ừ chắc bản thân là ám vệ... Nên là Của tiểu nhi cũng là lẽ đương nhiên....
(Ting độ hào cảm của nam chính +10 bÂy giờ là 85% tiểu tỷ tỷ siêu cấp giỏi nha)
- -Uyển nhi Nhếch môi... Không uổng bổn cô nương lôi kéo đi chơi mấy tháng qua.... Tất cả đều đáng giá mà....
Một thời gian sau Uyển nhi nhận được tin tức, trong cung truyền ra tin tức. Thục phi, sảy thai.. Do Giang Tần hãm hại mà mất đi cốt nhục....giang tần bị ban, ba thước lụa trắng... Còn Thục Phi vì mất con. Hoàng đế vì sủng biểu tỷ Lưu Tố Tố, thương tiếc vì mất con. Mà thăng lên Quý phi. Bây giờ ngàn sủng vạn sủng..... Ba nghìn giai nhân chỉ sủng một. Các quan viên thay nhau lấy lòng nhà Lưu Thị, móc nối quan hệ.
" Uyển nhi hận không thể cười to. Cứ leo càng cao đi, lão nương khiến cho ngươi té càng đau.... Hahahhaha.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]