“Có thể, chúng ta giống nhau.”
Thanh âm tựa như gió thoảng bên tai, nhưng chui vào não y rồi, lại chẳng khác nào lốc xoáy nghiền nát tất cả.
Khiếp sợ, không dám tin, hỗn loạn… Trong đầu Tô Trạm không ngừng quanh quẩn mấy chữ “chúng ta giống nhau”, không cách nào tự hỏi, mãi tận nửa ngày sau, mới đụng mạnh phải một vấn đề.
Giống nhau cái gì? Đến từ một thế giới giống nhau? Hắn cũng có hệ thống? Hắn cũng biết cốt truyện, biết đây là thế giới tiểu thuyết? Hắn cũng đang diễn kịch? Hắn biết mình không phải nhân vật tiểu thuyết thật sự? Hắn rốt cục biết được bao nhiêu? Có phải những giấc mơ kỳ quái trong đầu mình có liên quan đến chuyện này? Mấy người trong miệng hắn là ai?
…
Trong đầu Tô Trạm nhồi đầy cả đống câu hỏi, tựa như vô số sợi len đan chéo nhau rối tinh rối mù, càng muốn tìm hiểu sự thật, lại càng hỗn loạn, rồi sau đó, tâm tình dường như cũng hỏng mất. Nhưng không quản hiện tại y có bao nhiêu nghi vấn, cuối cùng chỉ tụ lại một điều duy nhất.
Cho nên, người này nguyện ở cạnh bên y? Tất cả đều là diễn kịch? Chỉ vì… hoàn thành nhiệm vụ hệ thống?
Tưởng tượng như vậy, trái tim Tô Trạm đều muốn rớt xuống, nhưng y không dám hỏi ra miệng, bởi sự thật có thể quá tàn nhẫn. Y sợ bị tổn thương, cho nên khi đối mặt với nguy cơ, y theo thói quen lựa chọn thu mình về vỏ ốc, cho dù trước mắt chỉ là giả dối, y cũng thà rằng sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xoay-chuyen-mary-sue/2161672/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.