Viên hoàn ngâm một khúc [Tương Tiến Tửu] trực tiếp đẩy bầu không khí văn hội lên đến cao trào, tiếng chén cụng vào nhau leng keng, văn nhân ôm vai nhau khoác lác những lời vớ vẩn rắm chó, cuối cùng hắn chẳng biết mình làm sao quay về được phòng.
Đến sáng sớm ngày hôm sau, khi tỉnh dậy Viên Hoàn phát hiện mình nằm trên giường, bên cạnh được đặt một chậu nước rửa mặt, đồng thời một chiếc khăn lau mặt thơm phưng phức cũng được vắt bên thành chậu.
May mắn quá, hôm qua Viên Hoàn không tiếc tiền mua hẳn rượu loại xịn trong Wechat shop, nếu không cứ thi nhau hả họng quát to cả đêm, hôm nay đầu không đau như bị bò đá mới lạ.
Rửa mặt xong, Viên Hoàn đẩy cửa ra hít sâu không khí mát mẻ buổi sớm,thả bước lang thang theo những ngã rẽ hành lang, để tâm hồn mình lặng lại, cảm nhận cảnh sắc tao nhã lịch lãm trong biệt viện, bất tri bất giác hắn nhếch miệng cười vui vẻ.
Mới đi được một tí, bàn chân còn chưa nóng lên, một tiếng đàn từ đâu đó động nhiên vang lên.
Viên Hoàn cảm thấy hiếu kì, hắn tò mò ngó sang, có vẻ như âm thanh ngọt ngào ấy nằm ở phía bên kia bức tường, chà, cũng có thể phát ra từ sâu trong rặng trúc xa xa. Đúng rồi, đằng kia có một cái đình để nghỉ chân. Người cổ đại rất thích chui vào trong đình để đàn hát.
Lòng hiếu kì như con kiến bò ran trong bụng, Viên Hoàn bắt đầu len lõi theo lối đi trong biệt viện và tiến vào rừng trúc. Hắn cẩn thận nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-wechat-than-cap-tai-tam-quoc/1600660/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.