Rượu được vài tuần, bầu không khí càng thêm hòa hợp!
Trương Chiêu đề nghị:
“Hôm nay đặc biệt có Viên công tử mang Hồi Hồn Ngọc Dịch đến trợ hứng làm tại hạ rất vui. Chư vị nho sĩ ở đây đều là những văn nhân phong lưu hào hoa, tài học trải khắp thiên hạ, trí tuệ hơn người, chẳng bằng nhân dịp này ngâm thơ ca hát, để lại những án văn thiên cổ?”
Lỗ Túc nốc rượu thả cửa, giơ chén phụ họa:
“Tử Bố nói chí lý! Rượu ngon thế này đương thời hiếm thấy, sao chúng ta không mượn rượu làm đề, ngâm thơ tận hứng?”
Viên Hoàn suýt nữa phun hết cả rượu trong miệng ra ngoài. Đám văn nhân này say hết rồi sao? Người nào muốn bày trò ra chơi vậy? Nhưng mẹ nó lúc này mới uống được chưa đến một lít rượu đã say rồi? Chậc, tửu lượng người cổ đại đúng là rách nát!
Lỗ Túc bưng rượu lên mời khắp nơi, gương mặt đã đỏ như quả táo:
“Hôm nay cao hứng, chúng ta lấy rượu luận đạo. Hãy để tại hạ mở đâu, thay mọi người dẫn lối vào tiên cảnh!”
Các danh sĩ nhao nhao khen hay.
Lỗ Túc lờ đờ đúng đó suy nghĩ một chút rồi nói:
“Có rồi!
Ngông cuồng tự so sánh với tiên
Hoành hành ngự kiếm tẩy muộn phiền
Hồng trần rượu nhạt nghiêng trời đất
Truyền kỳ lữ khách điệu giai nhân.”
Trương Chiêu vỗ tay tán thưởng, cười một cách đầy phóng khoáng:
“Ha ha ha! Tử Kính, ngươi không phải đã bỏ luyện kiếm rồi sao? Thì ra người vẫn ôm mộng làm kiếm tiên à?”
“Ha ha ha ha!”
Mọi người lập tức cười vàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-wechat-than-cap-tai-tam-quoc/1600659/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.