Viên Hoàn buông dây cương ra, đặt tay lên bờm ngựa vuốt ve, mặc cho nó thả bước đi về phía trước. Thỉnh thoảng nhìn thấy những người ven đường, hắn lơ đãng tiến vào phần danh bạ để nghịch trang cá nhân của họ. Chà, vị tiểu thư đang đứng cạnh vách vẫy tay liếc mắt đưa tình với mình là ai nhỉ, à cô ta làm kỹ nữ….. Ôi con mẹ nó chứ, thì ra là một gã đàn ông mũi to giả gái! Cha mẹ ơi, gã đó còn móc mũi nữa, buồn nôn quá! Trông ngôi nhà cũng có đồng ra đồng vô, chậc chậc, khẩu vị của thằng nào nặng như vậy? Khung chat của người đàn ông giả gái hiện lên trong đầu hắn,
Status mười giây trước:
“Mắc ị mà ngồi nhà xí cả buổi lại chẳng đi được! Mẹ kiếp, mình phải làm gì với bệnh táo bón đây?”
Ha ha! Cái này ngươi cứ hỏi cha ta, nước mật ong của ông ta trị táo bón nổi tiếng Tam Quốc.
Cứ như Viên Hoàn hết nhìn đông rồi lại ngó tay, thỉnh thoảng lén lút cười một mình làm đám Kỷ Linh tưởng hắn phát điên. Hơn nửa ngày sau Kỷ Linh mới dè dặt hỏi:
“Thiếu chủ, à…. Ngài có sao không?”
“Khụ khụ! Ặc… ta vẫn ổn, ngươi đừng lo. Chỉ là ta nghĩ đến một số việc nên buồn cười thôi.”
“Ra vậy, thế là tốt rồi. Ngài mà có chuyện gì không may, chủ công sẽ lột da ta ra treo lên cổng thành mất.”
Ồ quao?
Lão cha Viên Thuật thương yêu mình đến vậy sao?
Viên Hoàn cũng hơi do dự, khi hắn mở danh bạ Wechat ra mới phát hiện trong danh sách hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-wechat-than-cap-tai-tam-quoc/1600654/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.