“Hàn Chấn đúng không. Lúc vụ án xảy là buổi trưa, thời gian đó cậu đang ở đâu?”
Nữ cảnh sát dùng giọng hùng hổ đe dọa.
“Ừm…… Tôi ăn cơm trong văn phòng thầy Hà.”
“Có ai làm chứng không?”
“Thầy Hà cũng ở đó, hơn nữa ngoài cửa văn phòng cũng có camera.”
“Ăn cơm xong cậu đi đâu?”
“Phòng học.”
“Có nhân chứng không?”
“…… Học sinh cả lớp.”
“Tốt.” Nữ cảnh khép hồ sơ lại, nói: “Cậu đi được rồi bạn Hàn.”
Hàn Chấn rời khỏi.
Trong phòng hội nghị, nam cảnh sát trích xuất camera, quay đầu lại nói: “Chị Trịnh, thằng nhóc kia nói không sai, sau khi vào văn phòng cậu ta không hề ra ngoài.”
Nữ cảnh sát vỗ trán bất lực, tu ừng ực nửa chai nước, nói: “Cấp trên cho chúng ta hai tuần để phá án, căn bản là chuyện không tưởng!”
“Ây, trường học này tổng cộng cũng chỉ có từng đó người. Chúng ta tra soát từng người mới, dù sao cũng sẽ đơn giản hơn so với mò kim đáy bể nhỉ?”
“Cũng đúng.” Nữ cảnh sát nói: “Cậu trích xuất camera khoảng thời gian buổi trưa lại kiểm tra cẩn thận, ghi chép lại tên họ từng người vào WC.”
Một tiếng sau, nam cảnh sát đưa cho cô một danh sách kín đặc chữ.
“Nhiều như vậy?!” Nữ cảnh sát ngạc nhiên.
“Đúng vậy.” Nam cảnh sát vò đầu bứt tai, “Đó là WC tầng một, từ 12 giờ đến 1 giờ mà có hơn trăm người ra vào.”
************************
Hàn Chấn trở về phòng học.
Mọi người đã không còn tâm tư học bài, hầu như đều đang thảo luận chuyện Nghiêm Ngôn bị giết. Có người tận mắt nhìn thấy hiện trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470031/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.