Tiếng chim hót vang vọng giữa khoảng trời như đang chào đón một ngày dài đằng đẵng. Cùng bên tai là âm thanh róc rách như bản âm hưởng đệm êm. Từng cỗ lạnh lẽo cắt da cắt thịt đang không ngừng khiến cô mơ hồ. Hàng mi nặng trĩu rung nhẹ vì đau đớn do sự xoáy động của linh hồn.
Mâu quang sáng rực nhìn xung quanh, tình trạng hiện tại của cô là đắm chìm trong dòng suối thanh mát. Ánh dương rọi xuống từng tia nhu hòa cũng không khiến cô ấm hơn.
Loạc xoạc...!!
Cô chạm tay lên tảng đá lớn rồi núp ra sau khi nghe thấy động tĩnh. Mái tóc dài ướt đẫm phủ lên bả vai mảnh khảnh trắng ngần. Từng giọt lưu tinh nhỏ xuống, nhòe đi hình ảnh trong veo được phản chiếu như mặt gương...
" Diệu An Nhi, ta thật sự không thể giúp muội mà. Dạ tiệc Vương Đăng sắp tới muội hãy tự xử lý "
Tiếng nói mang theo cảm xúc bất lực, uể oải kéo dài tựa như đã không còn kiên nhẫn. Cô không cử động, một tay bám lên mặt đá nhẵn nhụi, lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người.
" Miêu sư tỷ, muội năn nỉ luôn mà. Muội chỉ muốn tham gia Đại Hội, lại không được hay sao? Tỷ giúp muội đi mà... "
" An Nhi, các tiền bối sẽ không cho phép. Hiện chư vị trưởng lão đang bế quan, việc trong ngoài đều không thể lơ là. Đại Hội lần này chỉ có các tiền bối, là đệ tử chính quy của trưởng lão mới được tham gia "
" Sư tỷ, ta chỉ muốn vào để xem thôi mà. Biết đâu muội được các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790632/chuong-210.html