Linh khí vởn quanh mang theo hương thơm ngào ngạt, vườn hoa dị biệt từng loại khác nhau trải dài trên nền cỏ xanh mướt. Chúng đung đưa theo nhịp gió chẳng rõ từ phương trời nào ghé thăm, cứ xào xạc như đang thầm lặng mà hát vang vũ điệu nào đó.
Giữa vườn sắc tuyệt trần ấy lại có một ưu linh mờ ảo đang ngồi ngắm nhìn trời xa. Mái tóc lung lay như những sợi tơ được thêu dệt bởi đất trời. Hai mắt một màu đỏ sâu thăm thẳm tựa thiên nhai đang tĩnh lặng đến êm đềm...
" Ký chủ bị làm sao vậy? Hiện tại linh hồn người không còn nằm ở chữ yếu nữa đâu. Mà là cực kỳ yếu ớt luôn rồi, sao người không nghỉ ngơi? "
Tiểu Bát Đản một thân bông gòn bay tới bay lui giữa không trung. Hai mắt to tròn như chứa nước long lanh nhìn bóng dáng cô.
" Hệ thống... từ đâu có? "
" Khi trước ta từng nói rồi mà? Thông tin mật, ký chủ chưa có quyền được biết "
" Ngươi đến từ đâu? Ai đã tạo ra hệ thống trói buộc linh hồn? "
" Ký chủ, đừng làm khó ta mà "
Tiểu Bát Đản não nề khi bị âm giọng lạnh nhạt mông lung của cô truy hỏi. Đôi con ngươi đỏ như tinh tuý mà sáng rực giữa không gian. Khóe môi mấp máy nhẹ nhàng
" Tại sao lại trói buộc ta? "
"..."
"..."
Tiểu Bát Đản đối diện với hai mắt sắc lạnh dị thường đó mà bỗng trở nên lặng người. Lắc đầu nhỏ
" Ta cũng không biết vì sao lại ký kết với người, khi ta thức tỉnh để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790626/chuong-204.html