Cô nhìn từ bầu trời muôn vàn tia sét hội tụ ngay tại bàn tay thon dài của Dao Ỷ Nhi. Một vầng sáng rực giữa khung trời tĩnh mịch xám xịt như đưa người vào cõi chết. Mùi máu tanh thoang thoảng từ những con suối mang lại khiến người ngửi thấy phải choáng váng đầu óc, kinh tởm dị thường...
Phong Cung Nghịch Thiên khoanh tay tựa lưng vào cây nhìn lên híp mắt như đang chứng kiến một cảnh tượng rất thú vị. Long Lãnh Viên mỉm cười lạnh, ôm vết thương ngay lồng ngực đứng sau thị vệ. Âm thanh bình đạm
" Ha~... Chuyện gì vậy?? "
Phỉ Yến Liên bên cạnh hắn hạ mi mắt, mím lại đôi môi đỏ mọng. Một cỗ tà khí bủa vây nhân thế, nhưng không phải ai cũng cảm nhận được khí tức này. Luân chuyển trong không trung sự âm u bám vào vạt áo con người. Cô nhìn xuống chứng kiến âm khí dày đặc đang tản ra, chỉ có chỗ của Long Ngạo Hàn là được một vầng dương quang hộ thể. Đó là ngạo khí của Long Quân, tránh thoát khỏi sự xâm phạm của Địa Ngục...
" ĐỊCH VÔ MINH...!! LÃO SẼ KHÔNG THA CHO NGƯƠI "
Cô nhìn qua muôn vàn linh hồn người cá đang từ tứ phương bay tới lòng bàn tay đang vươn ra của Dao Ỷ Nhi. Mỗi một vầng sáng nhỏ đỏ chói mang theo căm thù và hận ý mãnh liệt. Tiếng nói của trưởng lão Đạt Na văng vẳng truyền vào tai như muốn ghi tạc vào tâm trí cô nỗi sợ hãi.
[ ... K... Khôn...g x...xong...R...rè... ký chủ... ma...mau r... rời... khỏi... M...mạnh... r...ấ...t ... Bíp----> bíp.... mạnh ... ]
Cô nghe âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790601/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.