Vùng đất mênh mông rộng lớn đầy xác người, cả không trung tràn ngập mùi máu tanh cùng tử khí. Dấu vết do chiến tranh gây ra đã tạo nên cảnh tượng khốc liệt như thế. Bao nhiêu sinh mệnh ngã xuống vùi thây tại vùng đất cằn cõi vô danh. Khung trời trong xanh phía trên rọi xuống từng tia sáng để người ta nhìn thấy rõ hậu quả do bản thân gây ra.
Nhưng một khi đã tạo nên chiến tranh, là khao khát bảo vệ nước nhà. Là tham vọng chiếm lĩnh vùng đất khác một cách bất đắc dĩ. Là ai tạo nên điều đó có quan trọng sao ?? Quan trọng là ... trên sa trường tàn nhẫn. Tuyệt đối chỉ có một câu ...
Buông tha cho đối thủ , là tàn nhẫn với bản thân ...
Rầm !!! Leng keng ... Phập
- XÔNG LÊNNNNN
Âm thanh hùng hồn vang vọng cả không trung, binh sĩ lao vào nhau như thể không có ngày mai. Lại thêm những cái xác mới ngã xuống, đất các bay mịt mù do ngựa. Lâm Anh Tài nắm chặt giáo gươm trong tay. Trên cơ thể vận giáp sắt nhìn thủ lĩnh đối diện cất tiếng
" Tại hạ Tư Mã Lâm Anh Tài, muốn biết quý danh của tướng quân "
Người ngồi trên con ngựa màu nâu, cả cơ thể là bộ giáp sắt bao phủ. Cả mũ cũng che khuất dung nhan, tay cầm roi sắt cùng dây cương. Âm thanh vang lên nhẹ nhàng bình tĩnh đến uy nghiêm
" Lãnh Ninh Hiên "
Lộc cộc !!! Hí !!!
Hai con ngựa kêu lên oai dũng, sau đó lao vào nhau vượt qua những lính sĩ phía dưới. Đối đầu trực diện để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790593/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.