Màn đêm dần buông với sự lạnh giá khác xa với nóng bức của buổi trưa , Thi Ca cầm khay đi xung quanh . Bỗng nhìn thấy Phỉ Yến Liên đang đứng ngắm nhìn ánh trăng ở một nơi khá xa liền chạy tới , mỉm cười
" Ta ... ta thấy tỷ khi trưa không khỏe , nên nấu chút canh ấm cho tỷ dùng "
Phỉ Yến Liên vẫn lung linh xinh đẹp với bộ đồ hở bụng , quần dài mong manh như ẩn như hiện làn da mịn màng bên trong . Trang sức cùng chuông bạc lập lòe tia sáng trong đêm tối ... Đôi mắt sắc lạnh nhìn vào Thi Ca , rồi lại lướt qua kiêu ngạo không nói một lời .
Cạch !!
Thi Ca sững sốt cảm nhận hương thơm từ cơn gió đang ngay bên cạnh mình , kinh hãi nhìn qua liền thấy cô đang dùng muỗng húp một ít canh . Tiếng nói lạnh nhạt
" Tạm được "
Thi Ca đỏ mặt nheo mày , đặt cái khay vào tay cô
" Ai cho huynh dùng chứ ?? Tự tiện như vậy là xấu "
Nói rồi nàng ta chạy đi , cô nhìn cái khay trên tay mình . Nhướn mày
" Không cho ta dùng ?? "
[ Nữ nhân thật khó hiểu =.=|||| ]
" Hử ?? "
[ He he~ ... Trừ ký chủ xinh đẹp của ta ○v○ . Không ấy người cho ta đi , dạo này Ciara đi nên không ai nấu cơm (´﹃`) ]
Cô không trả lời , nhưng cái khay trên tay đã biến mất . Cô bình thản chắp hai tay ra sau , nhìn theo hướng Thi Ca đã chạy đi. Nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790592/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.