Một quả cầu ánh sáng mạnh mẽ nổ tung khoét đục một lỗ lớn khiến mặt tuyết trên cao cũng vì sự rung động mãnh liệt đó mà rơi xuống . Thân hình Nhất Khuynh bị đá đè bẹp , tuyết trắng bay bay trong gió . Thiên Sơ thu hai tay lại , mồ hôi nhễ nhãi khụy gối xuống nhìn tảng đá lớn đang dần tản đi ma lực . Cảnh tượng quá nhanh , nhanh đến mức họ không kịp thích ứng ...
Cẩn Duệ nước mắt chảy dài ôm lấy thân mình lạnh giá của Can , đáy lòng dần dần hiện lên sự căm phẫn .
Rắc !!!!! Bùm
Tảng đá vỡ tung văng ra , những hòn đá nhỏ đánh lên thân thể từng người . Cô bao bọc kết giới đứng nhìn Nhất Khuynh đang chật vật đứng lên . Vết thương đang dần khôi phục với tốc độ rất nhanh , chỉ có bộ quần áo là hơi tơi tả . Nàng ta mỉm cười chỉnh lại mái tóc , đôi mắt hơi híp lại càng tạo nên đường cong . Nụ cười đó không hiểu sao khiến người khác cảm thấy giá lạnh , hai dãy lụa phất phiu nhanh chóng siết cổ Băng Du và Thiên Sơ đưa lên .
" Tại sao lại thô lỗ như thế với một mĩ nhân như ta nga~ ? "
Nàng ta xoay vòng liền đập mạnh hai thân hình xuống đất , Băng Du mệt mỏi thở dốc mất đi sức phản kháng . Niêm Liễn chạy lại , lạnh lẽo lao đến vung kiếm chém xuống , Nhất Khuynh né đi . Bàn tay điệu đà đưa ra như chiếc lá , uyển chuyển chạm vào tay hắn sau đó xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790581/chuong-159.html