Trong căn phòng tối , Tự Tuyên Anh quỳ trước bàn thờ tổ tiên . Cái bàn đặt giấy bút , cô ta đang chăm chỉ chép phạt nội quy . Đôi mắt vô thần nhìn về phía không gian , bỗng một cơn gió khẽ lướt qua . Tuyên Anh kinh ngạc nhìn xung quanh , ngoài ánh đèn vàng lờ mờ khi không có gì ...
Cạch !!!
Từ bên ngoài vang lên tiếng mở cửa , Tuyên Anh nhìn ra liền thấy Thiên Hà đang vẫy tay gọi mình . Mỉm cười nhẹ đi đến
" Chị đến đây làm gì ? "
" Em đã 2 ngày không ăn gì rồi , mau ra đây "
Thiên Hà nắm tay Tuyên Anh chạy đi , đóng lại cửa phòng . Bên trong một mảng trở nên u tịch yên tĩnh đến lạ thường , một bóng đỏ xuất hiện . Đôi mắt đen không có tròng trắng nhìn chăm chăm vào cửa . Sau đó lại nhìn xuống bàn , răng nhọn hoắc nhe ra , những ngón tay sắt nhọn chạm vào những bản chép phạt .
Roẹt !!!
Xé tan tành ... ! Gương mặt trắng bệch hớp sâu vào nở nụ cười cứng đờ đến mang tai vô cùng đáng sợ . Lại bay đến bàn thờ phá nát mọi thứ ...
" Kha kha ... "
_____________________
Tuyên Anh được Thiên Hà dắt ra sau vườn hóng gió mát , ánh trăng đã lên cao từ bao giờ . Thiên Hà kéo cô ta ngồi xuống xích đu , đưa ra cái hộp đồ ăn nói
" Em ăn đi , đói lắm phải không ? "
" Cảm ơn chị "
Tuyên Anh nhận lấy mở ra , nhìn món sandwich
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790547/chuong-125.html