Bọn họ đã được đưa lên bờ , Tự Tuyên Anh đôi mắt hằng lên tia máu nhìn Thịnh Vũ Hạo đang ngất xỉu , đứng lên bước tới chỗ hắn . Cầm lấy cây lưỡi hái đưa lên . Thiên Hà kinh ngạc , vội ôm lấy cơ thể cô ta
" Không được ! Anh nhi , đừng "
" Buông ra ! Em phải giết hắn , tên khốn đó "
Tuyên Anh vùng vẫy , đôi mắt căm phẫn nhìn Vũ Hạo
Bốp !!!
Tiếng tát tay thất thanh vang lên , cây lưỡi hái rớt xuống nước . Tuyên Anh đưa tay ôm mặt nhìn bà Tự đang từ tốn đứng đó . Bà bình thản nói
" Gia quy lễ giáo của Tự gia đều quên hết rồi ? "
" Con ... "
" Là con của thế gia vọng tộc , từ bao giờ lại có hành động lỗ mãng như vậy ? Có còn xem gia quy vào mắt ? "
Ông Tự cũng đứng trên bãi cát uy nghiêm nói , Tuyên Anh run lên sợ hãi cúi đầu xuống
" Là con lỗ mãng , xin ba mẹ trách phạt "
" Chuyện lần này không đơn giản , Thịnh gia giao cho Thiên Hà điều tra . Mang tên nhóc này về ... Còn con , trở về quỳ trước bàn thờ tổ tiên chép phạt gia quy . 3 ngày không được ra khỏi phòng "
Bà Tự từ tốn nhẹ nhàng nói , nhưng lại nghiêm khắc ra hình phạt . Xoay người cùng ông Tự rời khỏi , Tuyên Anh bước đi thẩn thở . Quý Thuần Khanh bước tới , đưa tay ra . Tuyên Anh đặt tay lên tay hắn , được dìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790546/chuong-124.html