Suốt đường đi Băng Tâm cứ đếm đi đếm lại số tiền, miệng thì cười tủm tỉm. Cô nhìn đến mà lắc nhẹ đầu hỏi
" Muội sao cứ đếm lại tiền hoài vậy? "
" Hử? Muội muốn đếm thật kĩ, xem có sót không "
Băng Tâm thậm chí không nhìn cô, đôi mắt cứ chăm chăm vào đống tiền đó. Tiểu Huyết nhìn đến ghé vào tai cô nói
" Muội muội này của người thật kĩ lưỡng, xem ra rất chú ý tiền bạc "
Cô không quan tâm ngồi lên sếp bằng, xe ngựa suốt dọc đường cứ chạy đi. Tranh thủ thời gian cô hấp thu một ít tinh khí...
" Ah! Tỷ tỷ, lần này vui thật. Lần sau chúng ta làm nữa nha "
" Hử? Muội còn muốn làm? "
" Ha ha! Phải, rất vui. Muội còn kiếm được tiền này "
" Nhưng muội không sợ sao? "
" Sao phải sợ, lần này đã rất dễ dàng tóm được bọn chúng. Lại còn gom được một mớ. Muội thấy rất vui "
Cô đưa tay lay trán, tiểu Bát Đản nằm trên đùi cô nói
" Ký chủ! Xem ra bài học này của người dành cho nàng ta vô dụng rồi "
Cô nhắm mắt lại tiếp tục ngồi thiền, không biết đã trôi qua bao lâu. Cô chỉ thấy lúc này là một khoảng trống không, xung quanh như là thế giới vô định. Một màu đen tuyền...
" Tỷ tỷ... tỷ tỷ... "
Bỗng bên tai cô vang lên tiếng kêu, cơ thể cũng như có người chạm vào. Hàng mi cô run nhẹ, màu đen tuyền xung quanh dường như biến mất. Đôi mắt cô mở ra, sau lớp vải cô nhìn thấy gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790480/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.