Cố Từ Thần dỗ xong Diệp Trà liền gửi bé cho Lê Tuấn rồi đi vào rừng. Từng hàng cổ thụ vươn lên thật cao, bỏ lại chút tia nắng yếu ớt lọt xuống phía dưới cho những loài ưa bóng râm hơn. Thảm cỏ mọc xanh mướt, điểm xuyết những bông hoa dại trắng li ti. Nhìn tổng thể khung cảnh thật yên bình.
Điều khiến Cố Từ Thần lấy làm lạ chính là từ nãy đến giờ cậu không phát hiện ra bất kì sinh vật sống nào. Không gian yên tĩnh đến mức bất bình thường, chỉ có tiếng gió thoáng qua làm tán cây lay động. Bước chân của Cố Từ Thần càng lúc càng chậm lại, cẩn thận từng li từng tí. Cậu nhận ra được khu rừng này có vấn đề.
Không biết đi bao lâu, khung cảnh phía trước cậu đã bắt đầu thay đổi. Không còn cổ thụ cao lớn, thảm cỏ xanh mượt mà, thay vào đó là cát và bụi mịt mù như sa mạc. Cố Từ Thần dậm chân tại chỗ, không tiếp tục đi. Cậu không biết đây có phải ảo cảnh do ma quỷ trong đây tạo ra hay không, mọi hành động tiếp theo đều phải nhất mực cẩn trọng.
- Chúng nó đến kìa! Cẩn thận đấy!
- Được, anh nhớ.
Cố Từ Thần loáng thoáng nghe thấy tiếng người, tiếng chém giết cách đây không xa. Cát bụi sa mạc bay mù mịt, hơn hai mươi xác sống bao vây một chiếc xe dã chiến. Chúng lê lết từng bước, da trên người theo đó rớt từng mảng. Có con thân hình không còn nguyên vẹn, độ thối rữa cao, đầu lõm xuống, óc cùng tóc đen trộn lẫn vào nhau. Xác sống nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-uoc-nguyen-tu-vong/175715/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.