Nhóm người chơi theo dì Keiko đi men con đường mòn. Bốn bề xung quanh cực kì yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ có tiếng gió ngang qua cùng tiếng lá cây va vào nhau kêu xào xạc. Nhóm người chơi không thân quen với nhau, ai cũng duy trì một khoảng cách nhất định, chỉ có vài cô gái là chụm đầu lại thấp giọng thầm thì. Dọc đường đi, dì Keiko nói rất nhiều, đa phần là những câu dỗ dành trẻ nhỏ với họ. Khi nhắc đến trại trẻ Mùa Xuân, trong mắt dì ấy hiện lên tia sáng, đầy vẻ tự hào.
- Những đứa nhóc kia nếu thấy các con chắc hẳn sẽ rất vui đấy. Nhớ hòa thuận với các bạn nha!
- Vâng ạ. - Một cô gái lên tiếng đáp. Trong mắt cô ấy nhìn Keiko mang theo kính sợ cùng nịnh nọt, không dám làm phật lòng dì ta.
Đương nhiên không phải ai cũng có ý định như cô gái ấy, chẳng hạn như người đàn ông mập mạp trong nhóm. Ông ta khá lớn tuổi, tầm độ trung niên. Thân thể mập mạp, bụng to béo, nhìn vào liền biết một ông chú kinh doanh. Sắc mặt ông ta không hề tốt, đối với cách gọi của dì Keiko rất khó chịu. Cô gái bên cạnh sợ ông ta tức quá mà làm ra điều gì đó không nên. Cô vội vàng lên tiếng.
- Chú nhịn một chút đi.
Ông chú mập mạp vẫn không chịu yên, tức giận lầu bầu:
- Tôi còn lớn hơn cô ta, vậy mà dám gọi tôi là 'con'! Thật bất lịch sự!
Cô gái nhíu mày, cẩn thận nhìn người phụ nữ phía trước, xác định bà ấy chưa nghe thấy liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-uoc-nguyen-tu-vong/1602909/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.