Cố Từ Thần lấy thuốc xong liền rời đi, không muốn ở cùng Hồ Ly thêm phút giây nào. Lúc bước ra khỏi nhà thuốc, Cố Từ Thần lần nữa chạm mặt Diệp Huyền Thanh. Anh dường như không đi mà cố ý đứng đây đợi cậu.
- Xin lỗi.
Giọng nói trầm thấp ấm áp của anh vang lên, Cố Từ Thần dừng bước, nghi hoặc nhìn anh. Đối diện với ánh mắt của cậu, ngón tay anh hơi giật nhẹ, cố gắng kiềm chế không chạm vào đôi mắt xinh đẹp ấy. Anh hít sâu một hơi, nhàn nhạt nói:
- Xin lỗi đã khiến cậu khó chịu. Sau này sẽ không xảy ra những chuyện ấy nữa.
Cố Từ Thần không có ý trách anh, chẳng qua cậu không muốn quá mức thân thiết thôi. Bây giờ đích thân anh xin lỗi, nếu cậu còn lơ đi thì không lịch sự.
- Không sao, anh không cần xin lỗi tôi.
Hai người lại bắt đầu lâm vào im lặng, không ai mở lời, bầu không khí xung quanh trở nên ngột ngạt và lúng túng. Đôi mắt to của Diệp Trà đảo quanh hai người, bé quyết định làm cầu nối, giúp cả hai thoải mái hơn.
- Anh, anh ơi, - Diệp Trà kéo áo Diệp Huyền Thanh, thắc mắc - 'Ngục tối vô hạn' là ở đâu vậy ạ?
Diệp Huyền Thanh nắm tay bé, nắn nắn những ngón tay búp măng trắng nõn, mở lời giải đáp.
- Đó là nơi hệ thống trừng phạt những ai nhận nhiệm vụ phụ của hệ thống mà không hoàn thành. Không ai thoát ra khỏi đó được, nơi ấy là một vòng tuần hoàn vô hạn những hình phạt kinh dị, chịu đựng đau đớn tột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-uoc-nguyen-tu-vong/1602908/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.