Chương trước
Chương sau
Rời khỏi tiểu thế giới, Lăng Thiên quay trở lại đan tháp gặp lại Huyền Không Tử đám người.
Chứng kiến Lăng Thiên xuất hiện, Huyền Không Tử ngay lập tức khom người nói ra:"Chủ nhân, ngài trở lại?"
-"Ừm!" Lăng Thiên gật đầu, sau đó mở miệng:"Ta muốn đi vào nơi Tam Thiên Diễm Viêm hỏa phong ấn!"
Huyền Không Tử gật đầu, rồi mang theo Lăng Thiên bay ra ngoài...
Tại đây, Lăng Thiên liền chứng kiến một đạo cánh cửa lớn, đây chính là lối vào Tinh vực - một vết nứt không gian do ba vị trưởng lão của Đan các tạo ra để phong ấn Tam Thiên Diễm Viêm hỏa.
Huyền Không Tử huy động thủ pháp... Dần dần, cánh cửa mở ra dẫn lối hai người tiến vào.
Quả nhiên đằng sau cánh cửa là một vùng không gian đầy rẫy tinh quang, đây rõ ràng chính là nơi thích hợp nhất để phong ấn Tam Thiên Diễm Viêm hỏa do bản thân đóa dị hỏa này vốn dĩ hình thành từ tinh không, nó là dựa vào tinh không chi quang, trải qua năm tháng sẽ ngày càng trở lên cường đại.
"Vù vù vù"
Trong chốc lát, trước mặt hắn xuất hiện một con Thái Hư Cổ long màu tử sắc, nó đang nhắm mắt giống như đang say giấc nồng.
-"Bẩm chủ nhân, đây chính là Tam Thiên Diễm Viêm hỏa!" Huyền Không Tử cúi đầu nói.
-"Được rồi, ngươi có thể lui, nhưng trước đó nhớ gỡ bỏ phong ấn trên người nó ra!" Lăng Thiên phất tay.
Huyền Không Tử lo lắng một chút vì sợ rằng khi cởi bỏ phong ấn, Tam Thiên Diễm Viêm hỏa sẽ lập tức phá không, hủy diệt Đan vực. Nhưng vì mệnh lệnh Lăng Thiên đã ban, Huyền Không Tử đành cúi đầu chấp hành mệnh lệnh.
"Rắc rắc!"
Phong ấn trong nháy mắt bằng mắt thường có thể thấy dần bị thiêu rụi. Vào khoảnh khắc đó, một tia long uy liền xuất hiện, tràn ngập toàn bộ Tinh vực!
-"Nhân loại, các ngươi muốn chết!!!!!" Tam Thiên Diễm Viêm hỏa gầm thét.
Nhìn thấy Tam Thiên Diễm Viêm hỏa giận dữ, Huyền Không Tử lo lắng bội phần. Nếu không phải Lăng Thiên ở, hắn đảm bảo sẽ ngay lập tức rời ra ngoài rồi đóng chặt lối vào Tinh vực lại.
Lăng Thiên nhìn Tam Thiên Diễm Viêm hỏa một chút, hắn có thể hiểu tại sao nó lại nộ hống như vậy.
Trải qua mấy ngàn năm bị phong ấn, bản thân nó lại đã có linh trí, không tức giận mới là lạ!
-"Tam Thiên Diễm Viêm hỏa, tới đây!" Lăng Thiên giơ tay nói ra.
"Grào"
Hư ảnh Thái Hư Cổ long do Tam Thiên Diễm Viêm hỏa há to miệng, nó không ngần ngại gì má lao tới Lăng Thiên, muốn một hơi nuốt sạch hắn.
Lăng Thiên vẫn đứng đó, giống như mảy may không có quan tâm...
-"Không ổn chủ nhân, mau lùi lại!" Huyền Không Tử há hốc miệng, định ngăn cản nhưng tiếc là đã muộn.
Nuốt Lăng Thiên vào bụng xong, Tam Thiên Diễm Viêm hỏa ngay lập tức đánh chủ ý tới Huyền Không Tử.
-"Chả nhẽ ta muốn rời ra ngoài trước sao?" Huyền Không Tử lo lắng nghĩ, nhưng đúng vào lúc hắn định hành động thì bất chợt chứng kiến, tại vị trí bụng của Tam Thiên Diễm Viêm hỏa đang lóe lên một thứ ánh sáng mờ ảo.
-"Nhân loại, kế tiếp-" Tam Thiên Diễm Viêm hỏa gầm rú nói, nhưng chưa kịp dứt lời, nó liền kêu la thảm thiết:"Ahhhhhhh"
Từ từ, ở vị trí bụng của nó, một luồng hỏa diễm đỏ rực mang thôn phệ uy thế đang dần xuất hiện, nó lấy tốc độ kinh người, giống như lỗ đen, hút toàn bộ Tam Thiên Diễm Viêm hỏa vào trong.
-"Nhân loại gian xảo-" Buông lời trăn trối, Thái Hư Cổ long chính thức diệt vong, hay nói chính xác hơn là linh trí của Tam Thiên Diễm Viêm hỏa.
Lúc này, thân ảnh Lăng Thiên lại một lần nữa xuất hiện, trên lưng hắn đang rực cháy đôi cánh phượng hoàng của Ho-oh, đồng thời trên tay đang nhảy nhót một ngọn lửa màu tử hắc.
【 Ting, ký chủ thu phục thành công Tam Thiên Diễm Viêm hỏa, chi nhánh nhiệm vụ tiến độ hoàn thành 8/10】
【 Bởi ký chủ thu phục thành công Tam Thiên Diễm Viêm hỏa, thưởng cho 5000 vàng】
【 Tổng số vàng hiện tại là: 50.000】
-"Chủ nhân, thành công?" Huyền Không Tử vui mừng lao tới.
Thấy chủ nhân mình nhếch miệng gật đầu rồi thu Tam Thiên Diễm Viêm hỏa vào trong người, Huyền Không Tử liền phấn khích, không nghĩ tới việc làm cả đám người đan tháp bọn hắn đau đầu suốt bao năm qua được giải quyết đơn giản như thế.
Tinh vực đã không còn Tam Thiên Diễm Viêm hỏa, thế nên trong này không có việc cho hắn nữa. Rất nhanh, Lăng Thiên cùng với Huyền Không Tử liền bay ra ngoài.
Chờ Huyền Không Tử đóng lại lối vào Tinh vực, Lăng Thiên quay người nhìn hắn nói ra:"Ngươi vào trong thông báo đám người khác, ta còn có chút chuyện rời đi. Có lẽ, tiếp theo đó ta cần ngươi giúp một chút sức lực!"
Nói xong, mặc kệ Huyền Không Tử có đáp ứng hay không, Lăng Thiên liền xé rách không gian, lại một lần nữa chui vào tiểu thế giới.
Huyền Không Tử lúc này mới giật mình, vội vã cúi đầu trong hư không, miệng thề thốt...
Bên trong tiểu thế giới!
Lăng Thiên khoảng cách thời gian rời đi nơi này rồi lại xuất hiện chỉ mới chưa đến nửa ngày, nhưng ở đây còn được hắn gia cố thêm pháp tắc thời gian của Dialga, thế nên bên ngoài qua nửa ngày, bên trong đã là 4 ngày trôi qua ròng rã.
Hắn bước tới, chứng kiến Huyền Y vẫn còn đang lắc mông lắc ngực, miệng thở phì phò trông vô cùng dâm đãng liền cười cười.
Bị phong bế tiềm thức, nhưng âm thanh thì Huyền Y vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
Nghe thấy tiếng bước chân, nàng liền biết chủ nhân của tiểu thế giới này - Lăng Thiên đã xuất hiện, ngay lập tức mở miệng rên la:" Ứ ứ ứ ứ ứ"
Miệng bị phong bế, thế nên những lời nàng nói ra Lăng Thiên hoàn toàn không hiểu. Hắn cười, bước tới bên cạnh Huyền Y nói ra:"Ta chả nghe rõ ngươi nói gì cả?!"
"Ứ ứ ứ" Huyền Y tiếp tục rên rỉ.
-"Thế nào? Ngươi là vẫn đang nhục mạ ta hay sao?" Lăng Thiên trêu chọc nói.
"Ứ ứ" Lần này, Huyền Y còn lắc đầu, giống như đang muốn phủ nhận lời Lăng Thiên nói vậy.
Nhìn nữ nhân trước đó còn không khác gì một con cọp cái, nay lại chẳng khác gì một con mèo con như thế này khiến Lăng Thiên kích thích. Hắn đưa tay tới, kéo phăng chiếc khăn đang che đậy ánh mắt nàng ra.
Ánh sáng xuất hiện trở lại, chứng kiến thân ảnh người nam nhân đã làm nhục mình trước mặt. Huyền Y vô cùng kích thích, nàng cố dùng ánh mắt để nói điều gì đó với Lăng Thiên.
"4 ngày sao... Xem ra đã đủ rồi!" Lăng Thiên cười, sau đó phất tay, toàn bộ xiềng xích cũng như đồ chơi trên người Huyền Y liền biến mất.
"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh"
"Phụt phụt"
Được giải thoát, Huyền Y tại chỗ nằm bẹp xuống dưới đất, mông chổng lên trời.
Sau một lúc cơ thể hết giật giật, lúc này từ trong l-n nàng, vô số tinh dịch và nước l-n bắn ra như mưa...
"Ahhhhh Sướng.... Sướng quá..!" Huyền Y rên rỉ, đôi mắt trợn ngược đầy thỏa mãn.
-"Thế nào? Không định lao tới kết liễu ta sao?" Lăng Thiên đứng trước mặt Huyền Y nhếch miệng khinh bỉ.
Huyền Y ngẩng đầu, ngửi thấy khí tức nam tử khiến nàng mê muội. Ngay lập tức theo bản năng, Huyền Y liền lao tới, không cần sự cho phép đã tụt quần Lăng Thiên xuống rồi ngậm c-c hắn vào mồm.
"Ahhhhhhh"
Vừa ngậm lấy con c-c của Lăng Thiên, cơ thể nàng lại run thêm lần nữa...
Nàng lại ra!
-"Hahaha, khuôn mặt thật là đĩ đượi!" Lăng Thiên tức cười, hắn đưa tay xuống nhấn đầu Huyền Y sát vào háng mình.
Bị Lăng Thiên bạo dâm, con c-c của hắn lại nằm sâu trong tận cổ họng mình khiến Huyền Y khó thở. Nhưng trái với sự tức giận, gương mặt nàng lại vô cùng thỏa mãn.
Nàng ngước nhìn Lăng Thiên, khuôn mặt tỏ ra cực kỳ dâm đãng sau đó nhâp nhô đầu, bú liếm lấy con c-c của hắn.
"Hụp hụp"
"Ọc ọc"
Sau một lát, sự kích thích lại lên tới đỉnh điểm, Huyền Y liền quay người nằm bẹt xuống dưới đất, chổng mông về phía Lăng Thiên.
-"Cho- Cho ta..." Huyền Y rên rỉ cầu xin.
Lăng Thiên tức cười, hắn không có vội vã đút vào mà tiếp tục châm chọc:"Không phải ngươi rất chung tình với Dược Trần sao? Sao giờ lại cầu xin con c-c của ta như một con mẫu cẩu rồi?"
-"Là-Làm ơn.... Cho... Cho ta con c-c của ngươi, ta không chịu nổi nữa rồi!" Huyền Y rên rỉ, quả đúng như lời Lăng Thiên nói, nàng giờ không khác gì một con mẫu cẩu đang mời gọi chủ nhân chơi mình.
Từ một vị Đấu Tôn cao quý, từ một vị Dược tôn lãnh diễm xinh đẹp... Trong đầu nàng lúc này đều bị hình dáng con c-c của Lăng Thiên thay thế!
Danh dự sao? Danh sự có thỏa mãn được không?
Huyền Y rốt cuộc không nhịn nổi nữa, nàng cứ thế mà giữ tư thế khom người chổng mông, sau đó dần dần bước lùi về phía sau...
"Phạch"
"Ahhhhhhhhh... Đây, nó đây rồi!"
Cảm nhận thấy con c-c của Lăng Thiên đã ở trong l-n mình, Huyền Y gương mặt lộ vẻ vui sướng. Ngay lập tức, nàng liền chủ động nhấp mông...
-"Uy, ngươi rốt cuộc có phải là kỹ nữ không vậy?" Lăng Thiên giơ tay, tát "bốp" một phát vào mông Huyền Y.
"Ưm"
Huyền Y bị Lăng Thiên vô mông một phát, người nàng lại giật giật vài cái sau đó ra.
Nàng vừa nhấp hông, vừa thở hổn hển nói:"Đ-Đúng! Ngươi nói đúng! Ta là kỹ nữ... Ah... Sướng quá!"
Lăng Thiên cười lạnh, sau đó đưa một tay nhấn đầu Huyền Y xuống dưới đất, còn con c-c hắn thì lúc này liền tăng tốc, đ-t Huyền Y một cách thô bạo.
Hắn chơi nàng như chơi một con mẫu cẩu, tục xưng thế Doggy style!
"Ahhh"
"Sướng... Sướng quá!"
Huyền Y bị Lăng Thiên đ-t thô bạo khiến nàng vô cùng nứng l-n, nàng ra hết lần này tới lần khác.
Cũng may nàng tu vi Đấu Tôn, thế nên mãi cho tới hơn chục lần ra, cuối cùng bị Lăng Thiên bắn một phát vào tận sâu trong tử cung mới khiến nàng ngã gục.
Nằm trên mặt đất, dù đã kiệt sức nhưng Huyền Y vẫn tiếp tục lè lưỡi rên rỉ, miệng lầm nhẩm:"C-c... C-c... Cho ta..."
"..."
Ngày hôm sau!
Kết thúc hội nghị liên quan tới Tam Thiên Diễm Viêm hỏa, đang trong lúc Huyền Không Tử định trở về, liền chứng kiến Huyền Y đi tới.
Hắn có chút kinh ngạc, bởi bình thường nàng đều một mặt lạnh lùng, cớ sao giờ đây gương mặt lại ửng đỏ, trông vô cùng quyến rũ.
-"Huyền Y, ngươi-" Huyền Không Tử nghi hoặc, định đưa tay chạm vào vai Huyền Y thì bất chợt, nàng liền đưa tay gạt ra, sau đó lạnh lùng nhìn hắn:"Huyền Không Tử, chú ý cái tay của ngươi, cơ thể ta chỉ có thể để chủ nhân chạm vào thôi!"
Nói xong, nàng liền khom người đứng sang một bên, giống như chờ một ai đó.
Không ngoài dự đoán, ngay lập tức Lăng Thiên xuất hiện, sau đó nhìn Huyền Không Tử nói ra:"Ngươi có chuyện với nữ nhân của ta?"
-"Không, không dám, chủ nhân!" Huyền Không Tử run sợ nói.
Huyền Không Tử không nghĩ tới, chỉ sau một ngày một đêm, Huyền Y trở lại giống như thay đổi thành một con người hoàn toàn khác.
"Đúng là chủ nhân, quá mạnh!" hắn sùng bãi nghĩ.
Lăng Thiên đưa tay tới, đặt tay lên mông Huyền Y sau đó kéo nàng vào cạnh người. Trong khoảnh khắc tay Lăng Thiên vừa chạm vào mông nàng, Huyền Y cơ thể run lên một cái, sau đó phía dưới nội y lại một lần nữa ướt đẫm.
Ài... Dư âm vẫn còn!
Huyền Y đỏ mặt mừng rỡ, rồi yên lặng ngả vào trong lòng hắn.
-"Được rồi, vào vấn đề chính, nói cho ta nghe khoảng cách đan hội còn bao lâu nữa!" Lăng Thiên nhìn Huyền Không Tử hỏi.
Huyền Không Tử sững sờ một lúc, không tự chủ được trả lời:"Bẩm chủ nhân, còn khoảng chưa đến một năm-"
-"Vậy thì tổ chức luôn đi, một năm quá muộn!" Lăng Thiên phất tay ra lệnh.
Tổ chức sớm sao? Chủ nhân định làm gì?
Dù rất nghi hoặc, nhưng Huyền Không Tử cũng sẽ không dám từ chối, liền mau chóng rời đi thông báo cho đám trưởng lão.
Căn phòng chỉ còn lại Huyền Y của Lăng Thiên, Huyền Y nào có chịu đựng được nữa, nàng mau chóng đi tới chiếc bàn gần đó, vểnh cao mông lên mời gọi Lăng Thiên.
Lăng Thiên liếm mép, hắn dĩ nhiên phối hợp với nàng rồi...
"Phạch phạch phạch"
"Ahhh... Chủ nhân, sướng!"
Vừa đ-t Huyền Y, Lăng Thiên vừa đắc ý nghĩ, quả thực tuyệt nhất vẫn là nhân thê a...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.