Tại trong một tiểu thế giới, nơi đây màn sương lập lờ mờ mờ ảo ảo.
Huyền Y gắng mở đôi mắt nặng trĩu, phát hiện bản thân hai tay hai chân đều bị một loại xích sắt kì bí kéo căng sang hai bên.
Nàng cố vùng vẫy, nhưng bị phong ân đấu khí, Đấu Tôn như nàng giờ cũng hóa tầm thường!
-"Khốn kiếp, là ai! Mau thả ta ra!" Huyền Y kêu gào.
Lúc này, trước mặt nàng, một bóng người từ từ trong màn đêm bước ra. Hắn đi tới, nở nụ cười kỳ bí.
-"Là ngươi!" Huyền Y đôi mắt phẫn nộ, nhìn chằm chằm thân ảnh trước mặt.
Người kia không ai khác chính là Lăng Thiên, người mà nàng vừa mới gặp trước đó không lâu...
Lăng Thiên đưa tay cầm lấy cằm của Huyền Y, giọng nghiền ngẫm nói ra:"Chậc chậc, quả là một vưu vật!"
Huyền Y ngoái đầu, không cho Lăng Thiên tiếp tục chạm tay vào người mình. Nàng ánh mắt phẫn nộ, nhìn chằm chằm Lăng Thiên nói ra:"Nói mau, ngươi rốt cuộc có quan hệ gì với Dược Trần, hắn đang ở đâu?"
-"Ngươi không lo cho bản thân hiện tại mà còn lo cho người khác sao?" Lăng Thiên cười khinh bỉ, sau đó từ trong lòng bàn tay hắn, triệu hoán ra Cốt Linh Lãnh hỏa.
Nhìn đóa dị hỏa gần ngay trước mặt, Huyền Y đã không có một chút nghi hoặc nào nữa, bởi đây chính xác là Cốt Linh Lãnh Hỏa của Dược Trần!
-"Nói! Tại sao ngươi có Cốt Linh Lãnh Hỏa?" Huyền Y há miệng ra lệnh.
Lăng Thiên ánh mắt nheo lại, đưa tay tới bóp lấy đôi má của Huyền Y, giọng nói lạnh lùng:"Đừng có dùng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602318/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.