Ăn xong, chờ mọi người đã về phòng của mình, Thanh Lân lúc này mới rón rén tiến tới phòng của Lăng Thiên
"Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa vang lên.
-"Vào đi!" Giọng Lăng Thiên từ trong phòng vọng ra.
"Két" Cửa dần dần mở, thân ảnh la lị của Thanh Lân với mái tóc màu lục từ từ xuất hiện, nàng bước những bước chân rón rén tiến vào bên trong.
-"Chủ-Chủ nhân..." Thanh Lân ngập ngừng, nàng mới chỉ gặp Lăng Thiên mới chưa đến một ngày nên không tránh khỏi vẫn còn ngại ngùng khi gặp hắn.
Lăng Thiên mỉm cười hiền từ, hắn nhìn Thanh Lân hỏi:"Thanh Lân, đừng khẩn trương, ta đâu có ăn thịt muội đâu?"
Với hắn, Thanh Lân không khác gì một vị muội muội, ít nhất là cho đến thời điểm hiện tại, hắn hoàn toàn không có cảm giác dâm dục gì đối với nàng.
Thực chất, đối với Nhiếp Vũ cũng giống vậy, hắn thực hiện kế hoạch la lị dưỡng thành đối với nàng ban đầu chỉ bởi nàng là muội muội của Nhiếp Ly, chứ nếu không nàng vẫn có thể theo bên cạnh hắn, với tư cách là nữ nhi của Tiêu Vân, là nghĩa muội của hắn chứ không phải nữ nhân.
Cơ mà lúc trưởng thành nàng cũng đẹp nên là... Thôi thì cứ chờ tương lai xem Thanh Lân phát triển thế nào đi!
Nhìn Lăng Thiên một chút, sau đó dường như quyết tâm điều gì, Thanh Lân lúc này mới lấy hết dũng khí quỳ xuống, sau đó nói ra:"Chủ nhân, Thanh Lân không xứng được đối xử tốt như vậy!"
-"Muội làm gì, mau mau đứng lên!" Lăng Thiên nhìn thấy Thanh Lân quỳ xuống, hắn trầm giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602231/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.