-"Á á á, vị công tử này, ngươi làm gì?" Nhìn động tác của Lăng Thiên, Tiểu Y Tiên ngay lập tức che mặt kinh hô, nhưng theo bản năng giữa các ngón tay vẫn có chút khe hở.
Lăng Thiên tụt quần mình ra xong, lúc này mới giả vờ buồn tủi nói:"Vài ngày trước, ta trong lúc đi tiểu, bất chợt bị một con thanh xà cắn. Nếu như bình thường chỗ khác thì không sao, nhưng nó lại cắn đúng vào "chỗ đó", thành ra giờ ta bị trúng độc, thứ đó của ta biến thành thế này đây" Nói xong, Lăng Thiên liền chỉ vào tiểu đệ đệ của mình.
Nghe được Lăng Thiên tự thuật, Tiểu Y Tiên tuy vô cùng ngượng ngùng, nhưng vì tâm của nàng là một vị y sư, thế nên nàng cũng dần dần bỏ tay xuống, nhìn vào hiện vật.
Trước mặt nàng lúc này là một chiếc... dùi cui bằng thịt, gân guốc nổi khắp nơi, nó to lớn một cách bất thường!
"Chả-Chả nhẽ của nam nhân có hình dạng này sao? Mà chắc do vị công tử này bị rắn cắn nên mới to như thế?" Tiểu Y Tiên ngượng ngùng suy nghĩ.
Thật ra thì... Có cái rắm mà bị trúng độc, bởi vì cái thứ đó của Lăng Thiên vốn là... to như thế! Nhưng vì thực hiện kế hoạch, hắn đành phải cho Tiểu Y Tiên ăn cú lừa một phen.
Đôi tay của Tiểu Y Tiên có chút run rẩy, nàng chưa từng nhìn thấy thứ đó của nam nhân bao giờ huống chi là trường hợp bệnh nhân như thế này.
-"Công-Công tử... Ta không biết chữa!" Tiểu Y Tiên giọng như sắp khóc nói với Lăng Thiên.
Nghe được Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602209/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.