Nghe được cái tên mà Lăng Thiên nhắc tới, Mục Lực như nhìn thấy ánh sáng của Đảng, hắn liền gật đầu mừng rỡ nói:"Đại nhân, người đó tiểu nhân biết, mời ngài đi theo ta!"
Nói xong, hắn liền khom người, đàng hoàng dẫn 2 người Lăng Thiên đi tìm Tiểu Y Tiên, trong lúc đó, trong đầu hắn thầm nghĩ:"Chờ ta thoát khỏi nơi này, chắc chắn sẽ không để các ngươi thoát!"
Mục Lực vẫn nghĩ rằng, lúc đó có thể do hắn vì quá hoảng loạn nên đã không quan sát kĩ, phóng đại sức mạnh của Lăng Thiên, hiện tại khi bình ổn lại, hắn nghĩ rằng một tên thiếu niên trẻ tuổi như Lăng Thiên không tài nào tu vi có thể cao được.
"Chờ ta nhờ phụ thân giết tiểu tử kia, chắc chắn sẽ cho ngươi biến thành đồ chơi của ta!" Thỉnh thoảng liếc nhìn Nhã Phi, trong ánh mắt hắn liền toát lên vẻ dục vọng.
Tiếc là, toàn bộ những hành động vô nghĩa đó của Mục Lực không tài nào thoát khỏi thần thức của Lăng Thiên được...
...
Hai người vòng vèo vài vòng, cuối cùng Mục Lực dẫn Lăng Thiên tới một căn nhà nhỏ, tuy có chút cũ nát nhưng từ ngoài nhìn vào lại vô cùng sạch sẽ.
-"Đại nhân, Tiểu Y Tiên ở bên trong, người đó chính là một cô nương rất giỏi y thuật ở thị trấn này, nàng vô cùng nổi tiếng!" Mục Lực đưa tay ra, chủ động giới thiệu nói.
Lăng Thiên gật đầu, sau đó phất tay nói:"Ngươi đi đi, lần này ta không giết ngươi, nhưng nếu có lần sau chắc chắn ngươi sẽ không còn mạng sống lần nữa đâu!"
Mục Lực nghe Lăng Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602208/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.