Tờ mờ sáng, Tiêu Ngữ đã chạy sang phòng Lăng Thiên tìm hắn.
-"Lăng Thiên, có hứng thú hay không đi Thánh Linh tiên cảnh với ta?" Tiêu Ngữ hỏi.
-"Thánh Linh tiên cảnh?" Lăng Thiên tò mò.
Tiêu Ngữ thấy Lăng Thiên không biết nên kiên nhẫn giải thích:"Đó là một trong tam đại địa điểm thí luyện của Thiên Linh Viện, ở đó rất an toàn, hoàn toàn thích hợp với người mới gia nhập"
-"Được rồi, dù sao cũng đang rảnh, đi cũng được" Lăng Thiên chấp thuận.
Thế là, dưới sự dẫn dắt của Tiêu Ngữ, hai người cùng nhau tiến nhập lối vào Thánh Linh tiên cảnh...
Tại một sơn cốc phía nam Thiên Linh Viện, có từng dãy núi phập phồng, cây lá xum xuê, khắp nơi đều sinh trưởng vô số cây đại thụ lớn khiến cho cảnh vật trở nên cực kỳ tĩnh mịch. Tại cửa vào sơn cốc, có một mảnh đất trống tụ tập mấy trăm người nhốn nháo, mà ở giữa mảnh đất dựng lên một tòa bia đá cao tới hơn 10m, trên đỉnh tấm bia đá có một hàng chữ vô cùng chói mắt: Thánh Linh Thiên Bảng.
Đến nơi, Lăng Thiên dễ dàng nhìn thấy tên của một vài người quen xuất hiện trên bảng, ví dụ như Long Vũ Âm hạng mười, Hoa Lăng thứ sáu mươi bảy, Nghiêm Hạo hạng một trăm hai mươi mốt, Hoàng Oanh hạng một trăm ba mươi bảy,...
Về phần Cố Bối tại sao không có mặt, Lăng Thiên cũng có thể dễ dàng đoán được là tên này đang giấu tài.
Tiêu Ngữ một bên giải thích cho Lăng Thiên:"Để có thể được xướng tên trên bảng vàng, không phải cứ tu vi cao là được, cái quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602111/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.