Chương trước
Chương sau
- Không sai, Càn Nguyên quốc này vốn chính là của Dương gia, Đông Phương gia ta cũng ủng hộ Dương Hữu đảm đương vị trí Hoàng Đế, Càn lão Ma ngươi vẫn là nhận mệnh đi.

Đông Phương Bất Tử cũng phụ họa nói.

Đông Phương Bất Tử tuy cũng có dã tâm, cũng muốn đem Càn Nguyên quốc khống chế trong tay, nhưng hắn biết rõ, cái này là không thể nào, Đông Phương gia cùng Dương gia thế lực chênh lệch tuy không tính quá lớn, nhưng bởi vì Dương Lỗi tồn tại, tồn tại cường đại sau lưng Dương Lỗi kia, cho nên Đông Phương Bất Tử cũng sẽ không ngốc đến cùng Dương gia là địch, một nguyên nhân khác chính là, cái hoàng thất này là Dương gia hay là Càn gia, đối với Đông Phương gia mà nói, rất hiển nhiên, cùng Càn gia quan hệ không bằng Dương gia tốt, hơn nữa thực lực Càn gia so với Dương gia chênh lệch quá xa.

Dương Lỗi cười nói:

- Vương gia chủ, ngươi thấy thế nào?

- Thấy thế nào, chúng ta tự nhiên sẽ không đáp ứng, Dương gia các ngươi muốn chiếm tiện nghi, các ngươi nằm mơ.

Vương Bá Đạo vẫn không nói gì, Vương Bá Huyền liền hô.

- Vương gia chủ, hắn nói, là ý của ngươi sao?

Dương Lỗi tuyệt không để ý, mà là cười nói.

- Cái này. . .

Vương Bá Đạo do dự.

- Đại ca, cùng bọn họ dong dài cái gì?

Vương Bá Huyền nói.

- Nếu để cho bọn Dương gia hắn kiêu ngạo, như vậy Vương gia chúng ta xong rồi.

- Câm miệng.

Vương Bá Đạo hét lớn một tiếng.

- Đại ca, ngươi. . .

Vương Bá Huyền nghĩ mãi mà không rõ tại sao đại ca của mình lại mắng mình.

Không có biện pháp, Vương Bá Đạo tinh tường, nếu như không đáp ứng, như vậy Vương gia tất nhiên sẽ xong đời, cùng Càn gia đồng dạng, tuyệt đối không có kết cục tốt, hôm nay Dương gia thế lớn, mặc dù là Tam gia, không, mặc dù là Tứ gia cùng một chỗ, cũng chưa chắc có thể đối kháng được Dương gia, bởi vì Dương gia có một tồn tại cường đại.

- Vương gia chúng ta cũng đồng ý.

- Triệu gia cũng đồng ý.

Triệu Nguyên Thần cũng không có cách nào, trong nội tâm Triệu gia Lão Tổ rõ ràng nhất, vị kia của Dương gia quá kinh khủng, dù Vũ Thần Đại viên mãn Thần Thú như Thiên Vương Hổ cũng sợ hãi, như thế, ai có thể làm gì được Dương gia? Cùng Dương gia đối nghịch, đây chẳng phải là muốn chết?

Cho nên thời điểm Dương Hữu nói ra những lời kia, Triệu Nguyên Thần không nói lời nào.

- Không được, ta mới là Hoàng Đế, ta mới là chính thống, các ngươi đây là đại nghịch bất đạo, đây là mưu phản.

Càn Chính Tiêu Hoàng Đế hô, nói đùa gì vậy, mình là Hoàng Đế, Tam Cung Lục Viện bảy mươi hai phi, cẩm y ngọc thực, nắm quyền cực lớn, muốn làm gì liền làm cái đó, làm sao có thể buông tha cho ngôi vị hoàng đế, làm sao có thể nhượng xuất quyền lợi này?

- Đại nghịch bất đạo? Mưu phản?

Dương Vô Địch hừ lạnh nói.

- Càn gia các ngươi còn không biết nhục nói lời như vậy, các ngươi đầu hàng hay là muốn chết?

- Các ngươi. . . Các ngươi. . .

- Câm miệng, không được nhiều lời.

Càn Thiên Phong quát.

- Lão Tổ tông. . . Thế nhưng mà. . . Thế nhưng mà. . .

- Ta bảo ngươi câm miệng, ngươi không nghe thấy sao?

Càn Thiên Phong trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó quay người đối với mọi người nói:

- Càn gia chúng ta nguyện ý nhượng xuất hoàng thất, nhượng xuất ngôi vị hoàng đế, ly khai Hoàng Cung.

- Tốt, như thế hạn các ngươi ba ngày toàn bộ chuyển ra Hoàng Cung, còn có, đồ vật trong nội viện hoàng cung, đều không cho thiếu một thứ.

Dương Vô Địch nói.

- Các ngươi. . .

- Tốt, chúng ta đáp ứng.

Càn Thiên Phong biệt khuất không thôi, nhưng cũng là không có cách nào, ai bảo hôm nay Càn gia thế nhược đây.

Đúng vào lúc này, một thanh âm hiện ra ở trong tai mọi người, một thân hình nhanh chóng xuất hiện trước mắt mọi người.

- Các ngươi quá để cho ta thất vọng rồi, Càn gia chúng ta không có người nhu nhược.

- Lão Tổ tông.

Càn Thiên Phong nhìn xem người tới, lập tức đại hỉ.

- Thật là Lão Tổ tông?

Chứng kiến người tới, Càn Thiên Phong mừng rỡ không thôi, người tới chính là Càn gia đời thứ ba Hoàng Đế Càn Dược Long, là một đời thiên tài, 30 tuổi liền đi vào Vũ Thần cảnh giới, 120 tuổi đạt tới Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới, vì đột phá Vũ Thần Đại viên mãn, tiến vào tầng thứ càng cao, ly khai Càn Nguyên quốc đi tìm đột phá.

Giám Định Thuật.

- Đinh, Giám Định Thuật thất bại, độ thuần thục tăng lên.

Giám Định Thuật rõ ràng thất bại, Dương Lỗi chấn động, người này tu vi chẳng phải là đã vượt qua Vũ Thần cảnh giới, cái này phiền toái, xem ra một hồi đại chiến khó tránh khỏi rồi, chẳng qua nếu như có thể đánh chết thằng này, như vậy tu vi của mình sẽ tiến bộ bao nhiêu đây? Cái BOSS này, mới thật sự là đại BOSS ah, thì ra Càn Nguyên quốc hoàng thất còn có tồn tại cường đại như vậy.

- Hừ, các ngươi lớn mật, lại muốn mưu phản, hôm nay, ta liền giết sạch các ngươi, hiện uy danh Càn gia ta.

Càn Dược Long chém ra một chưởng, kình phong nổi lên bốn phía, mọi người tại đây lập tức cảm nhận được áp lực khổng lồ, Thiên Địa tựa hồ cũng cũng bị một chưởng này hủy diệt.

- Không tốt.

Dương Vô Địch hét lớn một tiếng.

- Mọi người cùng nhau liên thủ.

Bọn người Đông Phương Bất Tử, Triệu Nguyên Thần, Vương Bá Đạo biết rõ chuyện nghiêm trọng, lão gia hỏa này tu vi quá cường hãn, một chưởng chi uy sao mà khủng bố.

Bành bành bành.

Càn Dược Long một chưởng này nhao nhao đánh lui đám đông, đều bị thụ tổn thương trình độ nhất định.

- Lão Ma, tiếp ta một chiêu.

Dương Lỗi ăn vào một quả Đại Lực Kim Cương hoàn, nắm Trường Đao trong tay.

- Thiên Đao nhất thức.

Hôm nay tu vi Dương Lỗi đạt đến Vũ Đế bát giai, uy lực tự nhiên so với trước kia muốn cường hoành nhiều lắm.

Một đao kia tuyệt đối có thể so với Vũ Thần cảnh giới, nhưng trong nội tâm Dương Lỗi rất rõ ràng, lão gia hỏa này tu vi quá cường hãn, trừ khi kích phát Nhất Kích Tất Sát, bằng không thì căn bản không làm gì được hắn cả.

- Pháp tắc chi lực, tuổi còn trẻ rõ ràng lĩnh Ngộ Pháp tắc chi lực, tha cho ngươi không được.

Càn Dược Long kinh ngạc không thôi, người trẻ tuổi trước mắt kia, tuổi không lớn lắm, tu vi không cao, nhưng rõ ràng lĩnh ngộ pháp tắc chi lực, tư chất của hắn quá nghịch thiên, thiên tài như vậy, đã không phải Càn gia chi nhân, như vậy nhất định phải diệt sát, bóp chết trong trứng nước, bằng không thì về sau lớn lên, mình căn bản khó có thể ngăn chặn, cái kia chính là uy hiếp cực lớn của Càn gia.

- Càn Khôn Nhất Chỉ.

Càn Dược Long hướng phía trước phóng ra một bước, nhưng biên độ lại thật lớn, lập tức vượt qua hơn mười mét, để cho người líu lưỡi.

Bành bành bành.

Một ngón tay này cùng ánh đao của Dương Lỗi đụng vào nhau, Dương Lỗi Thiên Đao nhất thức lập tức bị đánh tan, thân hình Càn Dược Long cũng dừng bỗng chốc, bất quá cũng không có như vậy dừng lại, mà là tiếp tục hướng phía Dương Lỗi công kích qua.

Dương Lỗi gặp tình huống như vậy, kinh hãi mất sắc, tu vi thằng này quả nhiên khủng bố, rõ ràng ngay cả Thiên đao nhất thức cũng đơn giản tiếp nhận, tựa hồ ngay cả một vết thương nhẹ cũng không có, quá mạnh mẽ rồi, đang chuẩn bị thi triển Thuấn Tức Thiên Lý bỏ chạy, né tránh một kích này, mà vào lúc này một bàn tay đưa ra ngoài, tiếp nhận một kích này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.