Chương trước
Chương sau
- Ha ha , ngươi còn trông cậy vào tiểu súc sinh kia , đừng tưởng rằng chúng ta không biết hắn ở Sùng Vũ đại lục, bây giờ đường đi Sùng Vũ đại lục đã mở ra , Tông chủ đã phái người đi giết tiểu súc sinh kia rồi, Sùng Vũ đại lục, hừ hừ , nơi đó là nơi Man Hoang, tài nguyên ít, linh khí mỏng manh, không có cao thủ gì, mà Tông chủ phái Thất Sát đi qua, muốn giết tiểu tử kia, quá dễ dàng , ngươi cho rằng hắn có thể chạy thoát được Thất Sát đuổi giết sao?

Lão tửu quỷ nghe vậy sắc mặt trắng bệch, Thất Sát , đều là Huyền Tiên cảnh giới, dùng ám sát làm chủ, là Vô Cực Tông Tông chủ Thượng Quan Vô Cực bồi dưỡng lên, bọn chúng đều là tư chất phi phàm, hơn nữa đều là ở bên bờ sinh tử sống sót, tuy rằng chỉ có bảy người , nhưng tuyệt đối là vô cùng khủng bố, mặc dù là mình lúc toàn thịnh, gặp được một người trong đó cũng chưa chắc có thể chiến thắng, có thể thấy được chúng khủng bố.

- Hừ, Đao Sát, ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng ngươi, thiếu gia người hiền sẽ có Thiên Tướng, sẽ không có việc gì, hôm nay, ta và ngươi liều mạng.

Trong mắt Lão tửu quỷ loé ra một đạo hàn mang , thân thể thẳng băng, hồ lô rượu trong tay trong nháy mắt biến lớn, cả người khí thế bạo tăng.

- Lão gia hỏa, ngươi không phải là đối thủ của ta, bó tay chịu trói, ta có thể tha cho ngươi một mạng, bằng không, chết không toàn thây.

Đao Sát lạnh lùng nói.

- Nằm mơ.

Nói xong, thân hình lão tửu quỷ khẽ động, cả người như Mãnh Hổ, không một chút nào như là lão giả tóc hoa râm , hồ lô rượu trong tay hóa thành một vũ khí khủng bố, hướng về Đao Sát đụng tới.

- Lão gia hỏa muốn chết.

Đao Sát gặp lão tửu quỷ rõ ràng còn dám động thủ, lập tức giận không kiềm được, trường kiếm trong tay nhảy lên, đánh ra một đạo kiếm khí bén nhọn, giống như dời núi lấp biển, hướng về hồ lô rượu kia đâm tới.

Bành. . .

Kiếm khí đánh vào trên hồ lô rượu, phát ra tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, bốn phía một mảnh ngổn ngang , kình khí cường đại khiến người ta mở mắt không ra, lão tửu quỷ đằng đằng đằng lui mấy bước , khóe miệng tràn ra một ít vết máu, mà Đao Sát chỉ là quơ quơ mà thôi, lập tức phân cao thấp.

Mà lúc này Dương Lỗi nhảy ra , đi tới bên người lão tửu quỷ.

- Tiền bối, ngươi không sao chớ?

Dương Lỗi tự nhiên không muốn bạo lộ thân phận của mình, cho nên sẽ không nói ra tên của mình, mà lúc này hắn là dịch dung, lão tửu quỷ đương nhiên sẽ không nhận ra, đưa cho lão tửu quỷ một viên đan dược nói:

- Tiền bối ngươi ăn vào ah, nơi này giao cho ta.

- Tiểu huynh đệ , chuyện này không liên quan tới ngươi, ngươi vẫn là đi thôi , ngươi không đối phó được bọn hắn.

Nhìn xem Dương Lỗi, lão tửu quỷ ăn vào đan dược, lắc đầu , tuy rằng tu vi của lão tửu quỷ bị giam cầm , nhưng nhãn lực vẫn còn, nhìn ra được tu vi Dương Lỗi không thấp, tuổi không lớn lắm, tuổi tác như thế này nắm giữ tu vi như vậy, tuyệt đối là cấp bậc thiên tài, nhưng cùng bọn người Đao Sát so sánh, tu vi kém quá xa, căn bản không phải đối thủ, đi lên chỉ là chịu chết mà thôi, mình đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng cũng không muốn liên lụy một mầm mống tốt như vậy.

Dương Lỗi nghe vậy nở nụ cười, lão tửu quỷ này, so với trước đó ngược lại là tốt hơn nhiều, Dương Lỗi cũng rõ ràng, nếu như hắn biết rõ là mình mà nói , chỉ sợ càng sẽ không đáp ứng rồi.

- Tiền bối, ngươi yên tâm, mấy tên này ta còn không để trong mắt, ngươi yên tâm là được, chuyện không có nắm chắc, tiểu tử là tuyệt đối sẽ không đi làm.

Dương Lỗi cười nói.

- Cuồng vọng.

- Hung hăng càn quấy.

- Không biết sống chết.

- Ha ha, chê cười , thật sự là chuyện cười lớn.

Nghe được Dương Lỗi nói, Đao Sát không khỏi cười lớn, nhìn xem Dương Lỗi nói.

- Tiểu tử , miệng ngươi khí ghê gớm thật, quả thực không biết sống chết, chỉ là Bát Quái Ngưng Thần mà thôi, lại dám nói ra cuồng vọng như thế, mặc dù là Huyền Tiên cảnh giới, cũng không dám ở trước mặt ta nói như vậy, tiểu tử, ta nhìn ngươi thật là sống ngán.

- Lão đại , giết tiểu tử này.

- Đại ca, để cho ta tới thu thập tiểu tử này.

- Để ta đánh đi, tiểu tử này tuổi không lớn lắm, da mịn thịt mềm, hương vị khẳng định không tệ.

Một tên mắt con cóc, liếm liếm miệng, nhìn xem Dương Lỗi, giống như nhìn thấy một món ngon mỹ vị.

- Được, Tham Thực, gia hoả này liền giao cho ngươi.

Đao Sát nghe vậy cười nói.

- Tiểu huynh đệ , ngươi đi mau, ta ngăn trở bọn hắn.

Lão tửu quỷ thấy thế, đẩy Dương Lỗi một cái, miệng nói, hồ lô rượu trong tay tế lên lần nữa, hơn nữa đánh ra từng đạo pháp quyết , tốc độ cực nhanh.

Lão tửu quỷ đẩy một cái này, căn bản không có đẩy nỗi Dương Lỗi, này ngược lại là để lão tửu quỷ vô cùng kinh ngạc:

- Tiểu huynh đệ , hảo ý của ngươi ta tâm lĩnh, nhưng ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn hắn, ngược lại sẽ đưa không tính mạng , tư chất của ngươi vô cùng tốt, về sau khẳng định thành tựu phi phàm , không nên ở chỗ này đưa đi tính mạng.

- Không có việc gì, ta có chừng mực, không phải là mấy cái Huyền Tiên sao?

Dương Lỗi cười nhạt một tiếng.

- Tiền bối không cần phải lo lắng, ta còn đối phó được, không chỉ nói một cái, toàn bộ lên, ta cũng không có bất cứ vấn đề gì, đối phó bọn hắn, dễ dàng.

- Sư đệ , ngươi. . . Ngươi thực không có vấn đề sao?

Lúc này Tô Anh cũng theo tới.

- Sư tỷ , ngươi mang theo tiền bối qua một bên đi, xem ta đối phó bọn hắn như thế nào, một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi, trừng trị bọn họ , bất quá là sự tình từng giây từng phút.

Dương Lỗi hào khí ngất trời, bàn tay lớn vẫy một cái , Phong Ẩn đao lập tức xuất hiện trong tay, Phong Ẩn đao nơi tay, khí chất của Dương Lỗi lập tức đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cả người giống như một thanh thần binh lợi khí, vô cùng sắc bén , dường như có thể đem hết thảy đồ vật ngăn cản mình, đều kích nát bấy , hủy diệt hầu như không còn.

- Cái kia sư đệ , ngươi cũng phải cẩn thận một chút.

Tô Anh nghe vậy, kéo lão tửu quỷ đi tới một bên.

- Ai. . . Tiểu cô nương , các ngươi , các ngươi thật sự là không biết trời cao đất rộng ah, bọn hắn đều là người Vô Cực Tông, đắc tội Vô Cực Tông, cũng không phải là chuyện tốt ah.

Gặp Dương Lỗi cùng Tô Anh như thế, lão tửu quỷ không khỏi thở dài, bây giờ chỉ hi vọng thiếu niên kia, thực sự có biện pháp có thể đối phó mấy người này ah, nhưng mà hi vọng xa vời.

Tô Anh cũng thập phần lo lắng, nàng vốn không biết những người kia là Huyền Tiên cảnh giới , nếu như biết mà nói , thì sẽ không để Dương Lỗi đi ra, bất quá lúc này đã không còn kịp rồi , nhưng mà nàng đối với Dương Lỗi có một loại tín nhiệm không hiểu, phải biết rằng, lúc trước Dương Lỗi đối phó Kim Tiên cảnh giới cũng thành thạo , cho nên dù Tô Anh có chút bận tâm , nhưng đối với Dương Lỗi cũng là ôm hi vọng thật lớn, hơn nữa mặc dù không chống nỗi, còn có biện pháp có thể thoát đi, chắc chắn sẽ không có nguy hiểm tính mạng đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.