Chương trước
Chương sau
- Việc này ngươi yên tâm, ta giúp ngươi là được, ngươi cứ xử lý xong chuyện khác. Khi nào cần di chuyển thành trì cứ gọi ta.

Tô Nghiên thấy Dương Lỗi đã đáp ứng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Sau khi Tô Nghiên rời khỏi, Dương Lỗi đi tới chỗ tu luyện của Nhạc Bất Phàm.

- Dương lão đệ, có phải có chuyện gì muốn nói hay không?

- Nhạc đại ca, chúng ta có phiền toái.

Dương Lỗi nói:

- Chỉ sợ chúng ta cần bỏ quên nơi này.

- Sao lại thế này?

Nhạc Bất Phàm vừa nghe, trong lòng cả kinh, tuy rằng sớm đoán được khó thể bảo trụ Ngũ Nhạc thành, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy, cho nên nghe Dương Lỗi nói ra hắn vẫn thật giật mình.

- Ta nhận được tin tức tứ đại tiên vương tự mình xuất động, chuẩn bị đối phó Ngũ Nhạc thành.

Dương Lỗi nhìn Nhạc Bất Phàm nói:

- Đây còn chưa tính trung ương tiên giới, thậm chí tình huống ma giới còn chưa biết rõ ràng, một khi ma giới cùng trung ương tiên giới cũng xen vào, Ngũ Nhạc thành không khả năng giữ được, cho nên ta chuẩn bị đem thành trì di chuyển sang nơi khác.

- Cái gì? Tứ đại tiên vương tự mình xuất động?

Nhạc Bất Phàm cả kinh, không nghĩ tới kết quả như vậy, có thể làm tứ đại tiên vương đồng thời xuất động, thật quá dọa người.

- Không sai, nếu chỉ một hoặc hai thế lực, ta nắm chắc có thể đối phó, nhưng tứ đại tiên vương đồng thời đi đến, thật sự không dám nắm chắc, còn có ma tộc rình mồi, cho nên vì an toàn của mọi người, ta chuẩn bị lui lại, chờ sau khi thực lực cường đại mới trở về.

Dương Lỗi gật đầu nói.

- Như vậy cũng tốt, nhưng Dương lão đệ, ngươi chuẩn bị di chuyển thành trì đến nơi nào?

Đối với lựa chọn của Dương Lỗi, Nhạc Bất Phàm thập phần đồng ý.

- Mê Vụ sâm lâm, ta chuẩn bị lui vào trong Mê Vụ sâm lâm.

Dương Lỗi đáp.

- Cái gì? Dương lão đệ, ngươi có phải đang nói đùa hay không?

Nhạc Bất Phàm vừa nghe liền chấn động, đừng nói là tiên nhân, ngụy thánh cũng bị lạc bên trong, huống chi là tiên nhân bình thường đây? Cho nên hắn mới giật mình như vậy.

Đương nhiên Nhạc Bất Phàm cũng biết Dương Lỗi từ trong Mê Vụ sâm lâm đi ra, bên trong có thông đạo hạ trần, nhưng Dương Lỗi làm được cũng không phải người khác có khả năng làm được.

- Mê Vụ sâm lâm là nơi ăn tươi nuốt sống, một khi đi vào bên trong, dù là ngụy thánh cũng không thể đi ra, Ngũ Nhạc thành muốn lui vào trong đó, điều này có thể sao?

Nhạc Bất Phàm hỏi.

- Việc này không cần lo lắng, ta sẽ bố trí một trận pháp, đến lúc đó trong phạm vi của Ngũ Nhạc thành sẽ không bị sương mù quấy nhiễu, mọi người có thể yên tâm tu luyện, nhưng chỉ có một rắc rối chính là Ngũ Nhạc thành sẽ bị ngăn cách, chỉ có thể thông qua truyền tấn phù để thông tin, muốn rời khỏi thành, trong khoảng thời gian ngắn làm không được.

Dương Lỗi nói:

- Như vậy còn có một chỗ tốt, không cần lo lắng tứ đại tiên vương cùng ma tộc, ít nhất trong thời gian ngắn không cần phải lo lắng.

- Như vậy cũng tốt, ta cũng muốn đi xem Mê Vụ sâm lâm rốt cục thần bí đến cỡ nào.

Nghĩ đến đây trên mặt Nhạc Bất Phàm lộ ra vẻ tò mò.

- Kỳ thật Mê Vụ sâm lâm cũng không có gì.

Dương Lỗi cười cười:

- Chẳng qua sương mù bên trong có chút kỳ lạ mà thôi, nếu không có sương mù, cũng không có gì kỳ lạ.

- Nói cũng không thể nói như vậy, chẳng lẽ Dương lão đệ không biết về truyền thuyết Mê Vụ thiên tôn sao?

- Truyền thuyết Mê Vụ thiên tôn?

Dương Lỗi sửng sốt.

- Không sai, là truyền thuyết Mê Vụ thiên tôn.

Nhạc Bất Phàm nói:

- Nghe đồn Mê Vụ sâm lâm là nơi tu luyện của một vị thượng cổ ma thần, hắn tên là Mê Vụ thiên tôn, thực lực vô cùng cường hãn, đã siêu việt đại đạo thánh nhân, thậm chí có thể đối kháng Bàn Cổ đại thần, sau khi Mê Vụ thiên tôn rời khỏi Huyền Hoàng đại vũ trụ, lưu lại truyền thừa, nếu ai đạt được truyền thừa, có thể tung hoành Huyền Hoàng đại vũ trụ, trở thành siêu cấp cường giả, có thể so sánh với người thủ hộ Huyền Hoàng đại vũ trụ.

- Mê Vụ thiên tôn? Người thủ hộ Huyền Hoàng đại vũ trụ?

Dương Lỗi sửng sốt, những tin tức này hắn thật sự chưa nghe nói qua.

- Hiện giờ người thủ hộ Huyền Hoàng đại vũ trụ chính là Đạo Tổ Hồng Quân, nếu không có Đạo Tổ Hồng Quân, Huyền Hoàng đại vũ trụ đã sớm trở thành nô lệ của vị diện vũ trụ khác.

Nhạc Bất Phàm cảm thán.

Nghe lời này Dương Lỗi cả kinh, việc này Nhạc Bất Phàm làm sao biết được, tu vi của hắn chỉ đến cảnh giới chuẩn thánh mà thôi, với thực lực của hắn chỉ sợ chưa thể tiếp xúc với cấp độ kia đi? Xem ra Nhạc Bất Phàm cũng không đơn giản, rốt cục hắn lại có lai lịch gì đây? Dương Lỗi cảm thấy tò mò.

Nhưng nếu việc này hắn không nói, Dương Lỗi cũng không hỏi nhiều, đương nhiên nếu hắn gây bất lợi với chính mình, vậy thì sẽ khác, nhưng Dương Lỗi vẫn tin vào ánh mắt của mình, cho nên hắn tuyệt không lo lắng.

- Nhạc đại ca có kiến thức thật sự rộng rãi, vậy vì sao Hồng Quân đạo tổ lại mặc kệ không hỏi về chuyện mâu thuẫn bên trong Huyền Hoàng đại vũ trụ đây?

Dương Lỗi hỏi.

- Việc này ta không biết, không chừng là không có nhiều thời gian đi, còn nữa, mặc dù hiện tại tiên ma hai giới nội đấu, nhưng không phải cũng nhờ vậy bồi dưỡng càng nhiều cường giả sao?

Nhạc Bất Phàm hỏi lại.

- Điều này cũng đúng.

- Nếu còn chưa chạm tới điểm mấu chốt trong lòng đạo tổ, ta nghĩ hắn sẽ không để ý, đương nhiên một khi sự tình diễn biến không thể khống chế, như vậy đạo tổ nhất định sẽ ra mặt ngăn cản.

Nhạc Bất Phàm nói.

- Nếu…nếu có cơ hội thống nhất tiên ma hai giới, như vậy đạo tổ có can dự vào hay không?

Dương Lỗi thăm dò hỏi.

- Vấn đề này ta cũng không biết.

Nhạc Bất Phàm kinh hãi, những lời này đã bộc lộ ra dã tâm thật lớn của Dương Lỗi, muốn thống nhất tiên ma hai giới, bao nhiêu năm qua có vô số cường giả vô số kiêu hùng đều muốn thống nhất hai giới, nhưng không có một người nào từng thành công qua.

Tuy rằng Nhạc Bất Phàm nói không biết, nhưng Dương Lỗi có thể khẳng định kỳ thật trong lòng người này đã có ý nghĩ, chỉ là vì hắn không muốn nói ra mà thôi.



Nửa ngày sau, toàn bộ đều đã chuẩn bị xong, Dương Lỗi đi tới chỗ Tô Nghiên.

- Sư tôn.

- Sự tình đã chuẩn bị thỏa đáng sao?

Tô Nghiên mở mắt hỏi.

- Sư tôn, hết thảy đã chuẩn bị xong, chỉ chờ sư tôn đem Ngũ Nhạc thành dời vào Mê Vụ sâm lâm.

Dương Lỗi đáp.

- Được, vậy ngươi cho mọi người chuẩn bị sẵn, ta động thủ, cần di chuyển đến vị trí nào, ngươi đi phía trước dẫn đường.

- Dạ, sư tôn.

Dương Lỗi ra ngoài, tiếp theo hạ lệnh, mọi người đi tới bên cạnh Mê Vụ sâm lâm tập hợp.

Đương nhiên đối với việc Dương Lỗi muốn di chuyển Ngũ Nhạc thành vào Mê Vụ sâm lâm, mọi người cũng cảm thấy lo lắng, dù sao danh khí nơi này thật quá lớn, cho tới bây giờ chưa nghe nói có ai từng sống sót rời khỏi nơi đó, cho nên họ luôn nghĩ đi vào rồi còn có thể đi ra sao?

Mọi người tập trung tại bìa rừng Mê Vụ sâm lâm, chỉ thấy Tô Nghiên vung tay lên, cả tòa thành thật lớn nháy mắt biến mất, điều này làm Dương Lỗi kinh ngạc không thôi, pháp thuật tương tự Tụ Lý Càn Khôn sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.