Chương trước
Chương sau
Không chỉ là Dương Lỗi, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, không ai nghĩ tới nữ tử kia lại có thực lực khủng bố như vậy, một tòa thành trì lớn như thế chỉ phất tay đã biến mất.

- Đi thôi.

Tô Nghiên đi tới trước.

Dương Lỗi bất đắc dĩ nói:

- Mọi người yên tâm, nếu ta cho mọi người đi vào Mê Vụ sâm lâm, tự nhiên có biện pháp không để mọi người bị lạc, cho nên không cần phải lo lắng. Bởi vì ta cũng đi vào bên trong, nếu không nắm chắc ta cũng không đem tính mạng mình ra đùa giỡn.

- Đại nhân, chúng tôi tin tưởng ngài.

- Phải rồi, chúng tôi tin tưởng ngài, yên tâm đi đại nhân, dù phải chết ta cũng không hề do dự xông lên trước.

- Được rồi, đại nhân xin yên tâm.

- Mọi người chờ một chút, tuy rằng ta từng đi vào nơi này, nhưng vẫn có chút nguy hiểm, cho nên các ngươi tạm thời ở đây, chờ ta bố trí xong Ngũ Nhạc thành sau đó xây dựng một truyền tống trận, mọi người tiến vào là được, sau đó ta sẽ phong tỏa truyền tống trận, bởi vì tứ đại tiên vương cùng ma tộc rất có thể sẽ động thủ với Ngũ Nhạc thành, ta chỉ bị bách bất đắc dĩ, thực lực địch nhân quá mạnh mẽ, ta đành tránh né trước, chờ khi nào thực lực cường đại chúng ta sẽ trở về.

Dương Lỗi nói.

- Đại nhân yên tâm, chúng tôi ở đây đợi lệnh, ai dám làm trái tôi sẽ nghiền chết hắn.

Một người thân hình cao lớn uy mãnh, tu vi đại la kim tiên trung kỳ quát.

- Tốt, mọi người yên tâm đừng nóng nảy, chờ đợi ở đây chừng nửa canh giờ, ta sẽ trở về.

- Dương huynh đệ, ngươi đi bố trí đi, nơi này có ta cùng sư đệ, ngươi không cần phải lo lắng.

Hiện giờ tuy Nhạc Bất Phàm không còn là thành chủ Ngũ Nhạc thành, nhưng uy tín vẫn thật cao, địa vị chỉ kém Dương Lỗi.

- Được, phiền toái Nhạc đại ca.

Dương Lỗi quay người đi vào Mê Vụ sâm lâm.



Dương Lỗi cùng Tô Nghiên rất nhanh đã vào bên trong sâm lâm.

Lúc này Dương Lỗi đang đứng ở một nơi không có tia sương mù, nhưng bốn phía lại bị sương mù vây quanh, hình thành một mảnh đất chân không, phạm vi kéo dài năm mươi dặm, điều này làm cho hắn mừng rỡ, nhưng vẫn không quên cảnh giác nhìn quanh bốn phía.

Nơi này vì sao khác lạ như vậy, nhất định phải có nguyên nhân. Nếu không tìm ra nguyên nhân, ai biết có tai họa ngầm gì hay không đây? Nếu chưa hiểu được rõ ràng, Dương Lỗi sẽ không hạ quyết định.

Dưới sự tìm kiếm của Hủy Diệt Chi Nhãn, không phát hiện điều gì khác thường, hắn nhất định phải xác định cho rõ ràng.

Vì vậy Dương Lỗi hỏi Tô Nghiên:

- Sư tôn, nơi này không có sương mù bao phủ, có thể đặt Ngũ Nhạc thành ở đây hay không?

- Có thể.

Tô Nghiên đã sớm quan sát bốn phía, liền đáp.

- Không có nguy hiểm?

- Không có.

- Vì sao nơi này không bị sương mù bao phủ? Sư tôn có biết nguyên nhân không?

Dương Lỗi lại hỏi, đây là vấn đề hắn quan tâm nhất.

- Ân, nơi này linh khí thập phần nồng đậm, còn cực kỳ đặc thù.

Tô Nghiên nói.

- Linh khí sung túc?

Dương Lỗi nghe vậy sửng sốt, bởi vì hắn không hề cảm giác được, mà Tô Nghiên lại nói như vậy, làm cho hắn vô cùng nghi hoặc khó hiểu, chẳng lẽ linh khí cực kỳ đặc thù kia người bình thường không cách nào cảm giác được hay sao?

- Sư tôn, ngài không phải đang nói đùa đi? Vì sao đệ tử không cảm thấy được linh khí nơi này có gì khác biệt những nơi khác? Không có vẻ như nồng đậm hơn nơi khác nhiều ah?

- Đó là bởi vì linh khí nơi này còn chưa được phóng thích đi ra.

Tô Nghiên liếc mắt nhìn hắn giải thích.

- Không phóng thích đi ra? Là ý gì?

Dương Lỗi sửng sốt hỏi.

- Ngươi xem hồ nước ở trung ương kia.

Tô Nghiên chỉ vào một hồ nước khoảng cách chừng hơn cây số xa xa:

- Dùng tinh thần lực cảm ứng, nhìn xem có gì khác biệt hay không?

Dương Lỗi nghe vậy phóng xuất tinh thần lực chậm rãi truyền tới.

Vừa chạm vào hồ nước, hắn liền cảm giác tinh thần lực cực kỳ khoan khoái, không ngừng tẩy lễ, càng thêm tinh thuần, hơn nữa còn chậm rãi gia tăng, đây là vì còn chưa xâm nhập tu luyện, nếu như tu luyện sẽ gia tăng cực kỳ kinh người.

- Đây là…đây là…sư tôn, đây là loại linh khí gì?

Dương Lỗi kinh ngạc, hiệu quả kinh người của linh khí hồ nước thật khó tưởng tượng, nếu ở lại trong này tu luyện, như vậy tốc độ sẽ gia tăng không biết bao nhiêu lần, thật sự làm người ngạc nhiên, không cách nào tin tưởng.

Tô Nghiên nhìn nhìn hồ nước, thở dài nói:

- Nếu ta không đoán sai, nơi này là do thức hải của Mê Vụ thiên tôn hóa thành hồ nước sau khi vẫn lạc, linh khí nơi này đều là tinh thần lực của Mê Vụ thiên tôn diễn biến mà thành, mà cả Mê Vụ đảo, sở dĩ Mê Vụ sâm lâm xuất hiện cũng bởi vì nguyên nhân này.

- Việc này…làm sao có thể?

Dương Lỗi mở to mắt, nhìn Tô Nghiên nói:

- Theo truyền thuyết thực lực của Mê Vụ thiên tôn không phải cùng một cấp bậc với Bàn Cổ đại thần hay sao? Thức hải của hắn hóa thành hồ nước, tinh thần lực trở thành linh khí nguyên tuyền, làm sao chỉ có phạm vi nhỏ hẹp như vậy?

Có thể tưởng tượng, lúc trước Bàn Cổ vô cùng cường đại, có thể hóa thân Viêm Hoàng đại vũ trụ, mà thực lực Mê Vụ thiên tôn ngang ngửa với Bàn Cổ, như vậy thức hải làm sao chỉ nhỏ hẹp như thế? Mặc dù cả tiên giới chỉ sợ cũng không thể nào.

- Điều này có phải thật vậy hay không ta cũng không biết, hiện tại ta chỉ suy đoán mà thôi.

Tô Nghiên lắc đầu:

- Nhưng có thể khẳng định chính là nếu ở nơi này tu luyện, sẽ có ưu đãi thật lớn đối với ngươi.

- Có ưu đãi thật lớn đối với ta? Như vậy sư tôn thì sao? Chẳng lẽ không có lợi cho ngài sao?

Dương Lỗi hỏi.

- Tuy linh khí nơi này có chút trợ giúp với ta, nhưng không quá lớn, tới cấp độ như ta, quan trọng nhất là lĩnh ngộ bổn nguyên lực lượng, cho nên tuy nơi này thật thần kỳ, nhưng so sánh mà nói chỉ trợ giúp thật lớn cho người dưới cấp bậc ngụy thánh, nhưng đối với người có tu vi vượt qua ngụy thánh, không có giúp ích gì.

Tô Nghiên cảm khái nói.

- Sư tôn, như vậy nơi này không có nguy hiểm?

Dương Lỗi nhìn mặt hồ nói:

- Ta đặt Ngũ Nhạc thành ở nơi này hẳn không còn gì tốt hơn.

- Có thể đặt Ngũ Nhạc thành ở đây, nhưng nhất định cần xử lý linh khí trên mặt hồ, linh khí nơi này trợ giúp cấp bậc từ đại la kim tiên đến dưới ngụy thánh, nhưng đối với người dưới đại la kim tiên chẳng những không có ưu đãi gì quá lớn, ngược lại còn hạn chế việc tu luyện của bọn hắn, bởi vì linh khí quá tinh thuần, bọn hắn không đủ sức hấp thu luyện hóa, nếu ở nơi này tu luyện sẽ bị nổ tan xác mà chết.

Tô Nghiên lại nói.

- Việc này dễ làm, ta bố trí một trận pháp, đem nơi này ngăn cách thì tốt rồi.

Dương Lỗi nói, đối với hắn nơi này là một đại thu hoạch.

Hắn tin tưởng nếu để người có tu vi đại la kim tiên đỉnh phong tu luyện tại đây, không có gì ngoài ý muốn xảy ra, đều sẽ đột phá cảnh giới, tiến lên chuẩn thánh. Về phần chuẩn thánh đỉnh phong, tuy rằng không thể đột phá nhưng có thể cô đọng nguyên lực, chậm rãi chuyển hóa thành pháp lực, nếu tư chất tốt còn có thể tiến vào ngụy thánh, mà tư chất kém một chút cũng có thể dùng thánh đan đột phá ngụy thánh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.