Hàn Mặc không nói gì lóe một cái xuất hiện sau lưng đôi vợ chồng này đi đến chỗ ông lão.
Hàn Mặc lấy một bộ kim châm từ trong hệ thống ra.
- Đứng lại nếu không chúng tôi sẽ báo cảnh sát.
Mấy tên bác sĩ thấy Hàn Mặc cầm kim châm ra sợ Hàn Mặc giết ông lão này.
Hàn Mặc vẫn mặc kệ rút ra một cây kim đi đến. Mấy tên bác sĩ đứng dậy cản Hàn Mặc nhưng bị Hàn Mặc đánh cho vào cái không dám lên nữa.
Hàn Mặc đi đến cạnh ông lão đang nằm quỳ một chân xuống, cởi áo ra. Dùng thần thức Hàn Mặc tìm nơi bị tắc nghẽn vận chuyển Hoan Hỏa Băng Châm nhắm vào chỗ đó rồi truyền chân khí vào.
Một lúc sau Hàn Mặc rút kim châm ra đứng dậy.
- Cậu đứng yên đó tôi sẽ báo cảnh sát.
Người đàn ông trung niên quát lên.
- Làm càn.
Bỗng lúc này có một tiếng nói già mà uy nghiêm vang lên.
Chỉ thấy ông lão nằm dưới đất đã từ từ ngồi dậy.
- Cha à cha không sao chứ.
- Long lão..
Người phụ nữ trung niên và mấy tên bác sĩ vội tới đỡ ông lão dậy.
- Ta không sao.
Ông lão nói ra.
- Vị tiểu huynh đệ này cảm ơn đã cứu lão già này một mạng. Không biết quý tính đại danh của cậu là?
Ông lão quay ra mỉm cười nói với Hàn Mặc.
- Ngài khách khí rồi, cứ gọi tôi là Hàn Mặc là được.
Hàn Mặc nói ra.
- Được vậy Hàn tiểu huynh đệ nhìn cậu thế này chắc là đang lên kinh thành nhỉ?
Ông lão hỏi.
- Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-chan-sieu-viet/548133/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.