Ăn sáng xong hai người tách ra. Hàn Mặc về nhà của mình để thu dọn đồ đạc. Hà Vũ Vi thì quay về trường từ chức dưới sự tiếc nuối của các giáo viên nam bao gồm cả lão già hiệu trưởng.
- Hà lão sư sao cô lại từ chức vậy?
Một tên giáo sư giáo viên nam hỏi. Tất cả giáo viên nam đều đứng ở cổng trường đưa tiễn Hà Vũ Vi.
- Tôi về để làm chức trách của một người vợ.
Hà Vũ Vi hạnh phúc nói ra.
- Cái gì.
Tất cả giáo viên nam đều sững sờ không tin vào lỗ tai của mình. Nữ đồng nghiệp mà bọn họ thầm mến đã có chồng. Đợi tất cả phản ứng lại thì Hà Vũ Vi đã lên xe đi mất.
- Xong rồi sao.
Thấy Hà Vũ Vi ôm một cái thùng về Hàn Mặc hỏi.
- Ừm xong rồi,bây giờ phải dọn mấy thứ đồ quan trọng ở nhà này nữa thôi.
Hà Vũ Vi mỉm cười nói ra.
Thế là hai người bắt đầu dọn dẹp lấy những đồ cần thiết cho vào vali mang đi.
Dọn dẹp xong Hàn Mặc ngồi trên ghế nghỉ còn Hà Vũ Vi ở trong bếp nấu cơm. Nói là ngồi nghỉ nhưng Hàn Mặc chẳng thấy mệt tí nào mà chỉ thấy chán. Tu vi đã là Trúc Cơ dọn dẹp mấy thứ này không đáng một phần sức lực.
- Vào ăn cơm đi Hàn Mặc.
Tiếng của Hà Vũ Vi vang lên từ trong bếp ra. Hàn Mặc đứng dậy đi vào bếp. Hai người ngồi xuống bắt đầu ăn.
- Vi vi..
Ăn xong Hàn Mặc gọi Hà Vũ Vi.
- Sao vậy...a..
Còn chưa nói hết câu Hà Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-chan-sieu-viet/548132/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.