Ngày hôm sau, Tô Mỹ Lệ đến lớp từ rất sớm, cô cứ nghĩ mình sẽ là người đầu tiên đến lớp nhưng không. Khi cô vào lớp thì đã thấy Lăng Vân đến trước cô, anh ta đang nằm gục mặt xuống bàn ngủ thêm 1 giấc nữa. Cô thấy lạ liền đến lại gần, chạm nhẹ vào cái vào vai anh ta. Anh ta tỉnh dậy, hỏi Tô Mỹ Lệ :
-" Có chuyện gì vậy ? Không để người ta ngủ à ? "
-" Nếu anh buồn ngủ sao không về phòng kí túc mà ngủ ? Đến lớp ngủ làm gì ?! "
-" Tôi thích đấy ! "
Nói xong, anh ta lại gục mặt xuống bàn ngủ tiếp. Tô Mỹ Lệ mặc dù rất tức giận với anh ta nhưng đành kìm lại. Cô cầm cặp sách lên và đi ra ngoài, mặc kệ cho Lăng Vân ngủ 1 mình trong lớp học. Tô Mỹ Lệ đi vòng quanh ngắm khung cảnh và đi xem các phòng học. Vì kiếp trước cô chỉ chăm chăm vào học hành, mong có được 1 thành tích xứng đáng nhưng chính 2 người cô yêu thương đã hãm hại cô, khiến công sức của cô đổ sông đổ biển hết. Kiếp này, được ông trời đặc xá ban cho cơ hội được sống thêm 1 lần nữa, cô sẽ cố gắng bước lên ngôi vị xứng đáng của mình 1 lần nữa và sẽ tận hưởng cuộc sống đáng quý này. Mải mê mò mẫm, khám phá các phòng học trong trường mà Tô Mỹ Lệ quên mất rằng đã đến giờ vào lớp. Tiếng chuông vang lên, cô vội vàng đi về lớp, cũng may là cô chỉ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734625/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.