Một lúc sau, Tô Mỹ Lệ đã hoàn thành vai diễn của mình trước sự ngạc nhiên lần nữa của cả lớp và cô Maria. Mọi người hò reo, khâm phục Tô Mỹ Lệ. Đây là sự ngạc nhiên mà Tô Mỹ Lệ mang đến cho mọi người trong 2 buổi học đầu tiên.
\-" Thế nào ? Khâm phục khẩu phục chưa ? "
-" Hứ... có gì giỏi đâu ! Chả qua cô ăn may mà thôi "
-" Bạn học An à, cô không biết xấu hổ sao ? Bạn học Tô lớp chúng tôi giỏi hơn cái loại rác rưởi như cô nhiều. "_ 1 bạn học khác lên tiếng.
Câu nói của bạn học đó khiến cho An Vỹ Vỹ không thốt được lên câu nào nữa. Ai cũng ủng hộ và đồng tình trước ý kiến và câu nói của bạn học đó. An Vỹ Vỹ tức đến mức chỉ biết chạy ra ngoài rồi hét một cái. Sau đó cô ta đi đâu thì không ai biết. Và lại 1 lần nữa cô ta đi đâu biệt tăm mà không 1 ai biết. Mọi người mặc kệ cô ta, vội xúm lại chỗ của Tô Mỹ Lệ rồi khen lấy khen để.
-" Wow... sao cậu đa tài thế. Cả âm nhạc và diễn xuất đều siêu như vậy. Có khi sau này cậu thật sự làm ảnh hậu đó. "
-" Ừm đúng đó. Nếu thế thì chúng mình phải xin chữ kí trước mới được. "
-" Thôi ! Tớ đâu có học tốt như vậy đâu. Ăn may thôi mà. "
-" Không. Các bạn ấy nói đúng đó. Em quả thật rất có năng khiếu trong điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734624/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.