Cô lấy máy điện thoại nhắn tin cho anh kêu về trước, còn cô thì tối nay sẽ ngủ cùng mẹ. Bạch Tiêu nghe theo lời Tô Mỹ Lệ, nhanh chóng đi về nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng cho cô. Không biết cô có thể chịu đựng thêm được nữa không.
Biết anh sẽ lo lắng cho mình, cô nhắn tin kêu anh đợi trước cửa phòng vệ sinh gặp nhau. Cô đi vào trước rồi lúc sau anh đi theo tránh để mọi người nghi ngờ. Anh vào đến nơi, cô ôm lấy anh, nhón chân lên hôn nhẹ vào môi anh biểu thị thay cho lời nói : " Em không sao cả ! "
Anh cũng đáp lại cô, hai người họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào.
Sau đó anh và cô phân chia nhau đi ra ngoài như chưa xảy ra chuyện gì. Bạch Tiêu đi về trước còn Tô Mỹ Lệ lái xe đưa mẹ cô về biệt thự Tô gia.
Tối hôm ấy, cả Tô gia chả ai ăn ngon ngủ ngon được cả. Mẹ cô sau khi về nhà thì tự nhốt mình trong phòng, không chịu ăn uống gì khiến cô vô cùng lo lắng.
-" Mẹ, dù sao mọi chuyện cũng đã như vậy rồi, nếu mẹ không ăn thì làm sao còn sức nghĩ cách giải quyết ? Mẹ mở cửa đi, con gái mẹ mới học nấu món cà ri gà này siêu đỉnh luôn ! Mẹ mau nếm thử đi ! "
-" .... "
Đáp lại sự mong chờ của cô, vẫn là sự im lặng và cánh cửa phòng vẫn khóa chặt.
-" Mẹ không sao, chỉ là không muốn ăn thôi ! Con đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734512/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.