Cô phát giác ra được có hàng trăm cặp mắt đang nhìn hai người họ. Cô vội bỏ tay mình ra khỏi tay anh.
-" Nè, anh lại quên thân phận ở bên ngoài của hai chúng ta rồi hả ? Tự dưng kêu em như vậy nhỡ đâu họ biết thì sao ? " _ cô nói nhỏ.
-" Chuyện ngày hôm nay hãy giữ kín miệng của các người lại nếu không tôi không biết sẽ làm gì đâu ! " _ Anh hăm dọa khiến ai nấy đều sợ hãi.
Lại cái kiểu hăm dọa người khác ấy, cô không biết bao giờ anh có thể hết cao ngạo được. Mọi người trong trường quay đều không dám hé răng nói nửa lời nào, quay mặt đi không nhìn hai vị đại tổ tông ấy nữa, để cho họ " tự nhiên ".
-" Em thấy đó, giờ không ai nhìn nữa rồi. Có phải em nên khen anh không ? " _ anh tự cao tự đại nhìn cô, gương mặt cầu được khen.
-" Khen cái đầu anh ý ! Đã bảo bao nhiêu lần là anh không được dọa dẫm người khác kiểu như thế mà. " _ cô cốc vào đầu anh một cái.
Không hổ là "nóc nhà " của Bạch thiếu, hung dữ quá !
Cô lấy hộp cứu thương trên tay Tiểu Thúy, bôi thuốc cho anh. Cô sợ anh đau nên vừa nhẹ nhàng bôi thuốc vừa thổi vết thương. Thấy vẻ ôn nhu, dịu dành của cô, anh liền giả bộ nũng nịu kêu đau. Cuối cùng cũng bôi thuốc xong.
-" Xong rồi, anh về nhà trước đi ! Nhớ là đừng đụng vào nước nhé, tối em về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734492/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.