Suy nghĩ giống như trăm ngàn sợi chỉ bạc thắt thành nút thắt chết trong đầu, có đem kéo ra cắt cũng cắt không đứt.
Dụ Tả Kim nhìn Thịnh Uyên lấp lánh giữa đám đông, con ngươi đen kịt không nhìn ra cảm xúc.
Thịnh Uyên rất nổi tiếng ở trong trường, ngày nào trên diễn đàn cũng có tầng tầng lớp lớp những bài viết liên quan tới cậu. Thịnh Uyên đi tới đâu cũng sẽ có người lén lút nhìn cậu hoặc là lặng lẽ đứng trong một góc hẻo lánh lấy điện thoại di động ra chụp ảnh. Bề ngoài xuất sắc, tính cách thoải mái, cho dù người ta không hiểu rõ cậu cho rằng cậu cũng giống với các thiếu niên bất lương khác – là một kẻ không phải việc ác không làm thì cũng sẽ bị ngoại hình của cậu hấp dẫn.
Một viên ngọc không bị cát bụi che phủ cực kỳ rực rỡ chói mắt.
Nhưng điều đáy lòng hắn quan tâm là cậu ấy có ý nghĩa gì với hắn?
Phải chăng vì viên ngọc kia rực rỡ đẹp đẽ quá nên hắn muốn chiếm nó thành của riêng hay đơn thuần chỉ vì yêu thích cậu ấy.
Ngay từ ban đầu trong lòng Dụ Tả Kim luôn có một đáp án phản kháng lại, không, hắn không thích cậu ấy.
Cho dù hiện giờ hắn nghĩ mãi không ra thì đáy lòng hắn vẫn đưa ra một kết luận mà chính bản thân hắn có khả năng tiếp nhận.
Hắn không thích Thịnh Uyên.
Hắn sẽ không thích một cậu con trai.
Diễn tập vũ hội vừa kết thúc, Thịnh Uyên và Chử Vệ Thiên lập tức tách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tre-em-hu/3088861/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.