Khánh Tường phun ra một bãi nước bọt:
- Phi… cái gì Tương nhi. Nghe thật ghê tởm. Sở Lâm! Ta nói cho ngươi biết, tuy ta cũng là đàn ông nhưng ta không có như ngươi nam nữ đều ăn được. Từ lâu ta đã chán ghét ngươi đến tận xương tủy rồi. Mỗi lần bị ngươi ép lên giường ta đều muốn buồn nôn. Cái gì mà thượng thần? Ta thấy so với ma vương Nhiếp Huyền ngươi còn không bằng một cọng lông chân của người ta. Ít ra người ta là trai thẳng ai như ngươi cong không ra cong thẳng không ra thẳng, đồ biến thái trong biến thái.
Sở Lâm: "...."
Thu Nhã: "Mắng hay lắm anh ơi!"
Nhiếp Huyền: "Đã cái lỗ tai gì đâu!"
Mẹ Sở Lâm nghe con trai mình bị mắng như vậy, thật muốn tăng huyết áp, lập tức chỉ tay vào Khánh Tường run giọng nói:
- Ngươi…. Ngươi…. To… to gan…
- Gan tôi to từ đó đến giờ bà mới biết sao.
- Phụt…. Ha ha ha….
Nghe Khánh Tường cắt lời bà mẹ Sở Lâm như vậy cả Thu Nhã và Nhiếp Huyền đều phụt cười. Thật sự thì họ không muốn cười đâu nhưng không thể nhịn được.
Tuy nhiên, lúc này đám bốn người sủng nam sủng nữ của Sở Lâm cũng bò được vào trong sân của nữ đế Yên Đan. Nhưng khi bước vào lại nghe những gì Khánh Tường nói Sở Lâm, họ đều bốn mắt nhìn nhau. Có điều cũng chỉ đứng một gốc quan sát chứ không có hành động nào.
Còn Sở Lâm lúc này cũng câm nín. Có lẽ là do hắn quá bất ngờ nên chưa kịp phản ứng thôi. Người sư đệ này xưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tim-chong-hao-cam-an-ai/452199/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.