Sở Lâm và Nhiếp Huyền đánh nhau túi bụi. Tuy nhiên, Thu Nhã cũng không có lên tiếng can ngăn, ngược lại cùng với Khánh Tường ngồi cắn hạt dưa xem đánh lộn. Họ ngồi ở ngoài sân cho nên cũng không swoj Nhiếp Huyền và Sở Lâm đánh nhau phá hủy đồ đạc phòng óc trong cung.
Sở Lâm và Nhiếp Huyền lúc này trong mắt cũng chỉ có đối phương, đều đinh ninh rằng đối phương là người đã bắt được lá thăm hoàng phu, cho nên không ngần ngại ra tay triệt hạ đối phương. Chỉ cần người bên kia không còn thì Đinh Lăng sẽ là của duy nhất một mình mình.
Khi đánh nhau tuy họ cũng thấy Khánh Tường nhưng lại không để vào mắt. Đơn giản là vì Lưu Tương vốn là người của Sở Lâm. Thậm chí Sở Lâm trong lúc đánh còn dặn Khánh Tường:
- Tương nhi! Đệ phải bảo vệ tẩu tẩu đấy!
Nghe thế Nhiếp Huyền càng tức giận:
- Cái gì mà tẩu tẩu. Nàng ấy là của ta.
Cả hai vẫn cứ ra tay đánh nhau. Chỉ là đánh cả hai giờ mà hình như chẳng có ai thua ai cả. Thu Nhã chợt hỏi Khánh Tường:
- Có nên để họ đánh tiếp không?
Khánh Tường đáp:
- Đương nhiên là để rồi. Cả hai người họ đều lợi hại như vậy, chúng ta không có khả năng nhảy vào can ngăn đâu.
Thế là họ lại tiếp tục xem đánh nhau. Tuy nhiên, một lúc sau bỗng nhiên, trên bầu trời mây đen kéo tới vần vũ, sấm chớp liên hồi. Cho dù là ban đêm thì cũng thấy rất rõ ràng. Khánh Tường và Thu Nhã đều kinh ngạc:
- Chuyện gì xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tim-chong-hao-cam-an-ai/452198/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.