" Không có gì, chỉ là ta cảm thấy, nếu là ngươi... bị cọ như thế thật sự chịu không nổi." Cẩm Lý mềm mềm nói.
" Trẫm trong mắt ngươi yếu đuối thế à?"
" Không." Cẩm Lý cương quyết lắc đầu phủ định.
" Không phải ngươi chịu không nổi, là ta chịu không nổi. Ta không muốn ngươi ở bên cạnh ta rồi, vẫn bị thương."
Ngôn Tu:"..."
" Ngươi đừng nói nữa." Ngươi càng nói, trẫm càng hối hận, ngươi càng nói trẫm càng muốn giết chết bản thân mình.
" Không nói, ta sẽ ngủ đó!" Cẩm Lý nhàn nhạt, giọng của y, hòa vào tiếng mưa, càng thêm lạnh.
" Vậy ngươi tiếp tục nói đi!"
" Ngôn Tu!"
" Ừm."
" Thật ra ngươi không cần lo lắng việc không đến viếng mộ kịp mẫu thân ngươi đâu. Ta có thể lấy tính mạng ra đảm bảo chắc chắn ta sẽ đưa ngươi đến đó."
" Ngươi..."
" Thật ra ta cũng đã chuẩn bị rất nhiều để ra mắt cố mẫu, sẽ không để ngươi.."
" Đừng nói nữa, trẫm biết rồi." Ngươi mà còn nói, trẫm thật sự sẽ hận chết bản thân đó!
" Ngươi không thích chủ đề này à, vậy nói chủ đề khác nhé!"
"...."
" Ngươi thật ra không cần phải lấy lòng ta, ngươi là thiên tử, ta lấy lòng ngươi mới đúng! Cho nên ngươi cùng không cần phải uất ức chính mình."
" Cẩm Lý!"
" Ngươi lại không thích chủ đề này à!" Cẩm Lý yếu yếu mềm mềm.
" Không!" Nghe ngươi nói, có khác gì đang vạch tội trẫm đâu chứ! Trẫm biết mình có tội, ngươi đừng nhắc khéo trẫm nữa.
" Vậy ta kể chuyện nhé!"
"...."
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815837/chuong-217.html