Cẩm Lý đột nhiên bị ôm, có chút bất ngờ, theo phản xạ muốn đẩy người ra.
Ai ngờ Cẩm Lý càng lộn xộn, vòng tay kia lại càng thêm cứng rắn.
Không rõ là do Cẩm Lý sức phản kháng quá nhỏ, hay do Ngôn Tu sức lực quá lớn, anh làm thế nào cũng không thể thoát ra khỏi vòng tay ấy.
Cẩm Lý bị kéo vào trong vòng ngực ấm áp, không kìm được tiếng than khe khẽ, lạnh lẽo xung quanh đều bị xua tan. Cẩm Lý không muốn tự ủy khuất mình, cuối cùng ngoan ngoãn nằm trong lòng Ngôn Tu, thắc mắc:" Ngươi ôm ta là gì?"
Này là đầu bị hỏng rồi, hay là do bị trẫm làm cảm động rồi?
Cẩm Lý có thể nghe thấy tiếng nói vang lên ở đỉnh đầu:" Trẫm lạnh."
" Đường đường là hoàng đế một nước, lạnh chút đã không chịu nổi rồi." Cẩm Lý có chút ghét bỏ, thế nhưng vẫn đổi lại một tư thể thoải mái hơn, cánh tay không bị thương khẽ vòng ra sau y, giúp lưng của y không bị đè vào vách cây nham nhở:" May mắn cho ngươi là có ta ở đây đó."
Ngôn Tu phát hiện mục đích của Cẩm Lý, nhanh chóng bắt lấy tay Cẩm Lý, kéo trở lại trong lòng mình:" Đừng lộn xộn, để trẫm ôm ngươi."
Bởi vì cơ thể Cẩm Lý rất lạnh, Ngôn Tu ôm lấy Cẩm Lý, chỉ có lạnh đi chứ đừng nói ấm lên, vậy nhưng y vẫn cố chấp ôm lấy Cẩm Lý.
Người này...
Ngôn Tu bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ hối hận, là do y đã làm sai sao?
Cánh tay ôm lấy Cẩm Lý, bỗng dùng thêm sức. Cẩm Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815836/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.