Cẩm Lý đưa người về hoàng cung, nhưng không thể cùng y thượng triều được, đành để Ngôn Tu cùng Nhiếp Minh thượng triều trước, chính mình leo lên lóc lật ngói, chậm rãi quan sát mọi việc diễn ra bên dưới.
Tận mắt đánh giá vẫn là tốt nhất, sai người điều tra rồi báo cáo lại, đương nhiên không thể nào đủ chuẩn xác.
" Hoàng thượng, hôm nay tinh thần có vẻ không được tốt."
Ngôn Tu phất tay:" Không có gì."
" Nếu sức khỏe của hoàng thượng không tốt, có thể triệu thái y đến nha!"
" Không cần."
" Ấy, hạ thần nhiều tuổi rồi, tự nhiên quên mất quốc khố không đủ để nuôi thái y..."
"...."
---
Bọn khốn đó dám khịa đểu nhóc con của trẫm, mau xuống cắt lưỡi hắn cho trẫm.
Cẩm Lý trên mái nhà, âm thầm viết tên vào sổ.
----
" Hoàng thượng, quốc khố giờ không còn nhiều, thiết nghĩ vẫn là nên tiếp tục thu thuế."
" Năm sau rồi thu." Ngôn Tu kiên quyết.
" Hoàng thượng, quốc khố hiện tại không thể chi được đến sang năm đâu."
" Giảm bớt chi tiêu lại là được."
" Hoàng thượng..."
---
Cẩm Lý ngồi trên mái nhà nhìn mấy con vịt lớn tuổi thi nhau kêu quạc quạc, tai bẩn đến phát ngứa luôn rồi.
Đột nhiên cảm thấy cực kỳ thương nhóc con, ngày nào cũng phải chịu tra tấn như thế này a!!
---
Khó khăn lắm mới bãi triều, Ngôn Tu cũng Nhiếp Minh trở về cung, phát hiện Cẩm Lý đang nằm dài trên long sàn.
Nhiếp Minh:"..."
Ngôn Tu:"..."
Người đâu, mau lôi tên không biết tốt xấu này xuống cho trẫm.
Cẩm Lý không kiêng kỵ lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815827/chuong-207.html