Cẩm Lý kiến quyết ngồi đợi bên cạnh, Ngôn Tu đánh không lại người ta, cũng không đủ tiền nuôi ám vệ, chỉ có thể ngoan ngoãn bắt tay vào làm cơm.
Cẩm Lý ngồi một bên, nhìn Ngôn Tu lưu loát nhóm lửa.
" Ta muốn 10 cái." Cẩm Lý háo hức.
Đám sát thủ vừa rủ nhau lên lật ngói nhà, đúng lúc nhìn thấy biểu tình này của Cẩm Lý.
" Chủ thượng... không không, cái người kia rốt cuộc có phải chủ thượng không?"
" Chủ thượng sao có thể quen thân với tên hoàng thượng nghèo nàn này được."
" Ta cũng cảm thấy không có khả năng, biết đâu là người giống người."
" Ngươi nói xem chúng ta có nên thực hiện nhiệm vụ không."
" Nếu người bên dưới không phải chủ thượng thì có thể, còn là chủ thượng chắc chắn không nổi."
" Đúng đó! Bên dưới mà là chủ thượng, chúng ta lao xuống liền ..."
" Ngươi là người mới, không rõ chủ thượng cũng phải thôi, ngài ấy chính là ác ma đội lốt mĩ nam an tĩnh, không phải tiểu khả ái như ngươi nhìn thấy đâu."
Đám sát thủ cực kỳ tri kỷ, vỗ vai nhau.
" Có lẽ nên trở về tổ chức nhận nhiệm mới thôi, trở về nhanh còn kịp tranh mấy cái nhiệm vụ thu nhập ổn."
Đám sát thủ thật sự từ bỏ rồi, hương vị thoang thoảng của bột bánh chậm rãi lừa vào mũi.
Chủ thượng của bọn họ hiện tại đang nửa kéo nửa ôm hoàng thượng đương chiều, mắt dám vào nồi bánh hấp, nước miếng sắp chảy ướt hết bộ y phục đắt tiền rồi.
Cẩm Lý nhìn đống bánh trắng trẻo mập mạp trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815825/chuong-205.html