Mắt bị phong kín, quần áo lại bị Liên Thẩm Kỳ nhanh chóng lột mất.
Cẩm Lý nằm trên giường, từng lô chân lông đều có thể cảm nhận được không khí mát lạnh. Cẩm Lý khó chịu nuốt nước bọt, miệng không ngừng phun ra những lời đe dọa.
" Liên Thẩm Kỳ, ngươi đừng có khi quân phạm thượng."
" Ửm?" Liên Thẩm Kỳ khẽ than một tiếng, một tay vòng qua eo Cẩm Lý, một tay giữ chặt tay anh, dùng sức một cái, lật Cẩm Lý như lật một con cá.
Cẩm Lý bị ép phải nằm sấp xuống, mặt vùi vào nệm êm ái, nguy cơ tràn ngập. Cẩm Lý hơi nghiêng người, bởi vì chân dùng sức mà mông hơi cong lên, không ngờ vừa vặn chạm phải thứ cứng rắn nóng bóng của Liên Thẩm Kỳ.
Cẩm Lý:"...."
Chết tiệt, cái thứ gì đây.:" Mau thả trẫm ra."
" Đến bước này rồi, em bảo anh làm sao thả em ra đây?"
" Ngươi buông tay là có thể thả người rồi." Đơn giản như thế còn phải hỏi sao.
Trẫm cũng đâu kêu ngươi đi đến bước này, ngươi đổ lỗi cho trẫm làm gì, còn bắt trẫm gánh hậu quả, trẫm mới không gánh đâu.
" Vậy à?" Giọng nói của Liên Thẩm Kỳ trầm xuống.
Cẩm Lý nghe mà rợn tóc gáy, sống lưng lạnh toát.
" Ngươi thả trẫm ra, có gì từ từ nói." Cẩm Lý gấp gáp cầu xin.
Nam tử hán co được duỗi được.
Liên Thẩm Kỳ quả thật đã buông tay Cẩm Lý ra, nhưng trước lúc buông tay vẫn kịp dùng dây vải trói chặt lại, cố định ở đỉnh đầu. Bàn tay to lớn rời khỏi cổ tay Cẩm Lý, di chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815810/chuong-190.html