Sau bao nhiêu ngày chuẩn bị, nhóm đội cuối cùng cũng bắt đầu khởi hành. Từ hành tinh của bọn họ chỉ cần trải qua một bước nhảy thời không đã có thể tới bên cạnh vị trí Trái Đất.
Mặc dù bọn họ đã có chuẩn bị việc gặp phải không tặc để đề phòng, nhưng không ngờ đến căn cứ địa của đám không tặc lại ở bên ngoài bầu khí quyển của Trái Đất. Có chuẩn bị thật đấy nhưng lọt đến tận căn cứ địa của đám không tặc với quân số thấp như thế sẽ không tránh khỏi chật vật.
" Thiếu tướng, chúng ta bị bọn họ phát hiện rồi." Loan Hy căng thẳng.
Liên Thẩm Kỳ trời sập cũng không thay đổi nét mặt, lãnh đạm nhìn màn hình điện tử ra lệnh:" Lái phi thuyền theo hướng 3 giờ, đột phá vòng vây, tăng tốc tiến về Trái Đất."
" Dạ." Người đảm nhiệm phái phi cơ người đầy mồ hôi lạnh vẫn vững vàng nhận lệnh.
Dù đã được tôi luyện qua rất nhiều nhiệm vụ nhưng việc gánh trên vai toàn bộ sinh mạng của mọi người khiến y không thể không áp lực.
Mặc dù Liên Thẩm Kỳ phát hiện ra được lỗ hổng trong đợt công kích của đám không tặc, nhưng đám không tặc tấn công rất giữ dội, kiên quyết đuổi theo tấn công phi cơ của bọn họ.
" Không ổn, cánh trái bị trúng đạn rồi."
Liên Thẩm Kỳ nghe thông báo, mày cũng không nhíu lấy một cái, tiến tới bên cạnh bàn điều khiển.
Người đảm nhiệm điều khiển phi cơ rất biết ý rời khỏi vị trí.
Liên Thẩm Kỳ nhanh chóng ngồi vào chỗ, thành thục điểm lên màn hình:"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815794/chuong-174.html