Từ Phó Dương không dám thở mạnh, im lặng lắng nghe Cẩm Lý.
Cẩm Lý thở dài một hơi, từ từ lên tiếng.
[ Phó Dương! Em làm sao biết anh sẽ chọn sự nghiệp mà không phải em?]
[ Em...]
[ Yên lặng! Nghe anh nói hết.]
[...] Anh ấy sao lại hung như thế chứ!
[ Em không phải gánh nặng của anh, em không phải là người gây phiền phức cho anh. Những thứ bên ngoài kia, anh đều có thể giải quyết được, sóng gió cuộc đời không phải là điều anh sợ hãi.]
Cẩm Lý ngừng một lúc mới tiếp tục.
[ Không có em, mới là điều khiến anh sợ nhất.]
[ Cẩm Lý!] Từ Phó Dương phức tạp gọi tên anh.
[ Em đợi anh, nhận xong giải liền về với em, chúng ta nói chuyện rõ ràng có được hay không?]
[ Được!]
[ Không, em vẫn là tới đây với anh đi!] Cẩm Lý kiên quyết.
[ Gì chứ!] Từ Phó Dương bất ngờ
[ Anh mua vé máy bay cho em, ngay ngày hôm nay bay qua với anh.]
[ Cẩm Lý, anh đừng tùy hứng nữa.] Để người khác bắt gặp tiếp thì phải làm sao?
[ Anh không có tùy hứng, anh nghiêm túc. Em tới sân bay đi, anh chuẩn bị máy bay cho em.]
[ Nhưng...]
[ Không có nhưng. Em tới đây, anh cho em câu trả lời!]
Cẩm Lý cương quyết muốn Từ Phó Dương đi cùng, Từ Phó Dương lấy bất kỳ lý do gì cũng bị bãi bỏ. Từ Phó Dương không biết phải làm sao, cuối cùng đành đồng ý với đề nghị của Cẩm Lý, soạn quần áo.
Từ Phó Dương gấp gọn đồ vào trong túi xách, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815788/chuong-168.html