" Phó Dương, dừng xe." Cẩm Lý đột ngột nhảy xuống, tay nắm chặt lấy phía sau xe, ngăn cản Từ Phó Dương tiếp tục tiến về phía trước.
Từ Phó Dương đang điều khiển xe bằng một tay, đột nhiên bị Cẩm Lý kéo lại, gấp đến nghiêng ngả, Từ Phó Dương nhảy ra khỏi xe, để chiếc xe oai dũng ngã xuống mặt đường.
Từ Phó Dương tức giận:" Anh làm gì thế!"
" Xuỵt, im lặng." Cẩm Lý thần bí dùng tay bịt miệng Từ Phó Dương.
Thấy biểu hiện cảnh giác của Cẩm Lý, Từ Phó Dương không dám lớn tiếng nữa, học theo anh cúi người, ghé vào bên cạnh anh nhỏ giọng:" Sao thế?"
Từ Phó Dương dựa trên hướng mắt của Cẩm Lý nhìn theo, là một ngõ nhỏ tối đen, yên tĩnh không hề có bóng dáng của người.
Cẩm Lý nhìn bộ dạng cẩn trọng của Từ Phó Dương, cười thầm trong lòng. Nhóc con thật sự rất đáng yêu, còn rất dễ lừa nữa.
Khóe miệng anh khẽ kéo lên một độ cong, bàn tay che chắn trên miệng Từ Phó Dương đã rời đi từ khi nào, nhân lúc cậu không chú ý, Cẩm Lý liền nhanh chóng cúi người đặt lên môi cậu một nụ hôn. Vẫn là nụ hôn chuồn chuồn đạp nước vừa hợp đã tan.
Từ Phó Dương ngớ người nhìn Cẩm Lý.
Cẩm Lý vô liêm sỉ nói:" Sao, hết giận chưa?"
Từ Phó Dương nghiến răng:" Cẩm Lý!"
" Tiểu Hổ đừng giận nữa mà!"
Từ Phó Dương còn định giận dỗi thêm một đoạn nữa, ít nhất cũng phải gắng gượng đến lúc trở về phòng trọ, nhưng trước bộ dạng này của anh,Từ Phó Dương thở dài một hơi.
" Chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815786/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.