Phương Ly nhạy cảm nhận ra, người đối diện y đã thay đổi rồi, ánh mắt trong veo kia không chỉ còn ngây ngô nữa. Y rất khó có thể nói ra người này đã thay đổi ở đâu, chỉ là y cảm thấy người này đã thay đổi mà thôi.
Phương Ly đặt tay lên má nhỏ của Cẩm Lý, dò hỏi:" Cẩm Lý?"
Cẩm Lý ngước mắt lên nhìn Phương Ly.
*Rầm.*
Y chưa kịp phòng bị gì đã bị Cẩm Lý đẩy ngã xuống long sàn, anh ngồi xổm trên người Phương Ly, hai tai cùng hai đuôi nhỏ chậm rãi lộ ra, đuôi đen tuyền mềm mại quét qua làn da Phương Ly, linh hoạt luồn vào hoàng bào rộng lớn.
Phương Ly mờ mịt nhìn Cẩm Lý.
Cẩm Lý chậm rãi nhìn y, đuôi nhỏ linh hoạt đem hoàng bào nới rộng. Trước sự chủ động của Cẩm Lý, Phương Ly chưa kịp thích ứng, chỉ có thể thụ động nhận lấy động chạm đến từ Cẩm Lý.
Dù sao y cũng không hề ghét bỏ nó a!
Cẩm Lý ngồi trên người Phương Ly, y phục như có như không đã tuột xuống ngang eo.
" Hoàng thượng, ban ngày liền làm chuyện đó, có thể tính là hoang dâm vô độ hay không?"
Cẩm Lý trêu chọc.
Đối với một mặt này của Cẩm Lý, Phương Ly không hề thấy bất ngờ, chính y còn cảm thấy Cẩm Lý như thế này mới thật sự là Cẩm Lý, còn Cẩm Lý trước đây dù vẫn là Cẩm Lý nhưng lại không giống cho lắm.
Phương Ly cũng bị chính lối suy nghĩ này của y dọa giật mình.
" Hoàng thượng, người ta đang hỏi ngài đó!"
Lần nào cũng là tên khốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815759/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.