Tên lính gác ngã chính giữa long điện rộng lớn, trước ánh mắt của hàng chục đại thần cùng hoàng đế, tên lính gác mặc dù bị thượng không nặng, nhưng tâm đã bị dọa chết khiếp, trực tiếp ngất đi.
" Chuyện gì vậy?" Đám đại thần cũng như Phương Ly, ở bên trong đại điện không hề biết đến tình hình bên ngoài.
Không để cho bọn họ thắc mắc quá lâu, Hồng Liên cùng với Cẩm Lý đã xuất hiện trước cửa. Ánh nắng mặt trời vẫn còn gay gắt chiếu lên gương mặt tuyệt mĩ.
Đám đại thần:"..."
Phương Ly nhận ra tiểu hồ nhà mình, trái tim không tự chủ vui vẻ nhảy nhót trong lồng ngực, gương mặt vốn hờ hững lạnh nhạt tràn đầy ôn nhu, khóe miệng hơi cong cong, y vui vẻ:" Cẩm Lý!"
" Phương Ly a." Cẩm Lý ở sau lưng Hồng Liên, đáp lại y.
Phương Ly không đợi Hồng Liên dẫn người đi đến, chính mình rời khỏi ngai vàng, gấp gáp bước qua những hàng đại thần đang mắt to mắt nhỏ, nhanh chóng tiến về phía Cẩm Lý. Cẩm Lý rời khỏi sau lưng Hồng Liên, bước ra trước mắt y.
Nếu khoảng cách giữa hai ta là 1000 bước, em chỉ cần bước một bước, anh sẽ bước hết 999 bước còn lại.
" Cẩm Lý" Phương Ly thật sự rất vui vẻ, ôm chầm lấy Cẩm Lý:" Em rốt cuộc là đã đi đâu vậy? Ta không thể tìm thấy em."
Cẩm Lý vốn muốn trách cứ Phương Ly, nhìn thấy bộ dạng này của y, anh liền mềm lòng, thôi đi, dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi.
" Phương Ly, ta rất nhớ ngươi." Cẩm Lý cũng vòng tay ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815758/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.